Tào Trọng Nhạc mười mấy năm này cố gắng chữa trị thần hồn bị thương tổn, còn chưa hoàn toàn khôi phục hẳn, nên tu vi vẫn dừng chân ở Hóa Thần Kỳ đỉnh phong, làm hắn có chút khó khăn trong việc thu phục U Minh quân đoàn.
Nhìn tình báo trên tay, Trọng Nhạc thở dài một hơi, hắn cảm thấy bây giờ khó có thể đuổi kịp Tần Vũ nữa rồi.
Mười mấy năm trước hắn còn tự tin có một ngày siêu việt Tần Vũ, nhưng dần dà hắn nhận ra khoảng cách giữa hắn và Tần Vũ càng ngày càng lớn dần.
Tào Trọng Nhạc thở dài, nhìn quân doanh bên dưới, mười mấy năm qua hắn đã thi triển mọi thủ đoạn để thu phục bọn họ.
Nhưng tu vi chậm tiến dần dần làm thủ hạ dưới trướng sinh ra dị tâm, nên hắn càng gấp gáp trong chuyện đột phá Luyện Hư kỳ.
Nghĩ nghĩ, Tào Trọng Nhạc đeo lên mặt nạ, thẳng hướng Trung Nguyên mà phi hành, lần này hắn nhất định phải đột phá Luyện Hư kỳ, nếu như còn đình trệ nữa, ngay cả tính mạng của hắn cũng sẽ bị đe dọa.
…
Tu Nhai bóp nát ngọc giản tình báo trong tay, điên cuồng phát tiết:
- Aaa … vì cái gì chứ ? Vì cái gì mà lúc nào ngươi cũng thuận lợi hơn ta !
Hắn đang vô cùng tức tối, Tu Nhai những năm vừa qua cật lực làm nhiệm vụ, cật lực lợi dụng hệ thống, nhưng vẫn như cũ giậm chân tại chỗ không thể đột phá Luyện Hư kỳ, mấu chốt ở chỗ Nguyên Anh bản mệnh của hắn lưu lại vết nứt tâm ma, đến giờ vẫn không thể chữa trị dứt điểm.
Không những vậy, sinh ý hắn gầy dựng ở ma tông, liên tục bị người quấy phá, hắn cũng không có chỗ dựa, chỉ có một vị lão sư Đại Thừa kỳ cảnh giới để nương nhờ mà thôi.
Hơn nữa, chuyện hắn có huyết mạch ma thần thượng cổ cũng không thể để lộ ra ngoài, nếu không hắn sẽ bị đem ra huyết tế, chuyển giao huyết mạch sang cho mấy lão cự đầu.
Tu Nhai khác với Tần Vũ, Tần Vũ có tầng tầng lớp lớp chỗ dựa chống lưng nên mới có thể ngông cuồng như vậy.
Còn hắn, một khi bại lộ ra chí bảo của hệ thống hoặc huyết mạch thì một là địch nhân phải chết hai là hắn sẽ là người phải chết.
Chính vì vậy mà mấy năm qua hắn cũng vô cùng khổ sở.
Tu Nhai nhiều lần muốn trở về Nhân Tộc vực gầy dựng cơ nghiệp, nhưng hắn nhanh chóng nhận ra, một khi thanh thế lớn, sẽ hấp dẫn chú ý của mấy lão cự đầu, dễ dẫn đến họa sát thân.
Bây giờ hắn cũng đã hiểu rõ đạo lý cây to tất phải đón gió lớn.
Nên phải sống chui sống lủi, che giấu thân phận như vậy.
Bỗng dưng trong đầu Tu Nhai lóe lên một ý tưởng táo báo, hắn hục hặc cười, tự khen mình là thông minh.
“Phải, vẫn còn có nơi đó thế gia Nhân Tộc Vực còn chưa thể chạm tay đến, khặc khặc, Tần Vũ ngày quật khởi của ta là ngày chết của ngươi”
…
Tần Vũ bế quan trong mật thất 1 năm tương đương với 2 tháng thời gian ở bên ngoài, thì đột phá thành công cảnh giới Luyện Hư kỳ tam trọng thiên bằng lôi hệ chân khí.
Lần đột phá này nhờ có sự trợ giúp của Lôi Linh Đan và Dược Dịch Lĩnh Ngộ Thuộc Tính Chân Khí nên mới nhanh chóng thuận lợi như vậy.
Tần Vũ lại dành ra 1 năm thời gian ở bên trong mật thất củng cố cảnh giới, và 3 năm thời gian để luyện hóa pháp bảo bên trong đan điền, chuẩn bị kỹ càng cho chuyến đi sắp tới.
1 năm 6 tháng sau, Tần Vũ Bách Quỷ quân doanh, Hoàng Đô thành, Trung Nguyên.
Lúc này Tần Vũ đang đứng trên đài cao cùng Dương Nguyệt Thiền, nàng 3 tháng trước cũng đã đột phá Luyện Hư Kỳ nhất trọng thiên phong hệ chân khí, Tần Vũ đoán có lẽ liên quan đến huyết mạch Thần Tiễn của nàng.
Hiện tại, Dương Nguyệt Thiền đang phụ Tần Vũ huấn luyện xạ thủ cho quân doanh, bên dưới 1000 binh sĩ đang luyện tập Lưu Tinh Tiễn pháp, đội hình này hợp công xạ kích uy lực cũng không nhỏ, có thể tiêu hao địch nhân trước khi cận chiến.
- Bắn!
Xiu ! Xiu ! Xiu ! …
Bành! Bành!
Đội hình hợp công xạ thủ sau 3 tháng huấn luyện nghiêm ngặt cũng đã dần thành hình, nhưng để chiến đấu vẫn còn xa xa chưa đạt được kỳ vọng của Tần Vũ, nhưng kết quả trước mắt mà nói đã là tốt lắm rồi.
Tần Vũ ôm eo Dương Nguyệt Thiền rồi từ từ trượt xuống mông nàng lúc nào không hay, Tần Vũ bóp bóp xoa xoa mấy cái, làm nàng xấu hổ liên hồi, nàng nhỏ giọng nói:
- Thiếp đang luyện binh! Chàng mau bỏ cái tay hư ra!
Tần Vũ vô sĩ nói:
- Hừ, ta cũng đã luyện đại thủ, nàng phải phối hợp một chút!
Nói rồi hắn còn bóp mạnh hơn, làm nàng bất chợt đau, nhẹ rên một tiếng, mắng hắn:
- Thiếp sẽ nói mấy vị tỷ tỷ chặt xuống cái tay hư của chàng!
Tần Vũ hắc hắc cười, rồi ôm nàng vào lòng, hắn nói:
- Sắp tới ta đi Trung Nguyên, nàng nếu không có việc gì đừng đi ra ngoài, tránh cho nguy hiểm.
Nguyệt Thiền nghe vậy, trong lòng cũng ấm áp hẳn ra, nàng đáp:
- Ân, chàng cũng phải bảo trọng đó!
Nói xong hắn thủ thỉ vào tai nàng:
- Đêm nay đến lượt nàng, nhớ chuẩn bị thật tốt a!
Tần Vũ cười hắc hắc, kiếp này của hắn thật thống khoái.
Tần Vũ nghĩ nghĩ, hẳn là bây giờ Diệp Nhi còn chưa xuống được giường, đêm hôm qua hắn bạo thương nàng cả tối, làm nàng đại tổn âm khí, nhưng vì hắn sắp đi xa nên nàng cũng chiều hắn.
Đêm nay hắn phải ân ái với Nguyệt Thiền cho thống khoái rồi mới an tâm đi xa được, nếu không thật có lỗi với huynh đệ bên dưới của mình.
Bỗng Nguyệt Thiền thấy có gì cấn cấn ở mông nàng, nàng xấu hổ vùi đầu vào lòng Tần Vũ.
Hắn thấy vậy, càng khoái chí cười hắc hắc thành tiếng.
Trên không trung, Tử Yên đang cưỡi Tam Long bay lượn ầm ầm, nó thích thú cười hi hi ha ha cả buổi, cảm giác cưỡi một con Giao Long vô cùng kích thích, bây giờ nó đã hiểu tại sao ca ca của nó lại thích cưỡi Tam Long như vậy, Tử Yên vỗ vỗ lưng Tam Long rồi nói:
- Tam đệ, ta sẽ dạy ngươi Thủy Long Ngục!
Con Tam Long hưng phấn nói:
- Đại tỷ, tỷ muốn đi đâu, đệ liền mang tỷ đi!
Ban đêm Tần Vũ phủ, Tây Nam Hoàng Đô thành.
Nguyệt Thiền vừa tắm xong, khoác nhẹ một lớp áo lụa mỏng manh, rồi ngượng ngùng nhìn Tần Vũ đang nằm trên giường của nàng.
Nguyệt Thiền e thẹn đi về phía của hắn, Tần Vũ giang hai tay đón nàng, hắn bảo:
- Bảo bối, mau lại đây với ta!
Nguyệt Thiền mặt đỏ tới mang tai, phải nói đây mới là lần đầu chân chính của nàng, lần trước nàng bị hắn cưỡng bức a, nên có chút xấu hổ, nào có mặt mày vô sỉ, vô cùng hưởng thụ như hắn bây giờ chứ.
Tần Vũ ôm nàng vào lòng, rồi nhẹ nhàng sờ loạn trên người Nguyệt Thiền, cái tay hư của hắn từ từ trườn đến cặp nhũ phong của nàng.
Hắn lấy ngón tay, nhẹ nhẹ khẩy trái nho đỏ mọng của nàng, rồi thổi nhẹ một hơi vào tai, làm Nguyệt Thiền giật mình, khẽ rên nhẹ một tiếng.
Hắn vân vê cái núm nhỏ nhắn của nàng một hồi đến lúc căng cứng mới chịu dừng lại.
Rồi hắn xoay người nàng lại, đè nàng ra, mút nhẹ cái núm đang căng cứng của Nguyệt Thiền, lâu lâu lại cắn nhè nhẹ một cái, làm dục hỏa của nàng mau chóng bùng nổ.
Tay hắn luồn xuống cái khe bên dưới, nhẹ nhàng xoa điểm chết của nàng, làm nàng càng lúc càng thở gấp, nàng xấu hổ, khẽ nói:
- Đừng a … !
Nhưng mà Tần Vũ thấy vậy càng khoái trá, hắn càng xoa cái hột tròn tròn nhỏ nhắn bên dưới của nàng, làm nàng nhẹ vặn vẹo một cái, hai tay ôm chặt lấy hắn, rên nhỏ từng tiếng.
Nước trong khe suối cũng đã từ từ chảy ra ướt cả một mảng, hắn hắc hắc cười, nắm chặt lấy hai tay của nàng, đè trên đỉnh đầu, rồi lấy trường thương mạnh bạo tiến vào u cốc của nàng bắt đầu oanh tạc.
Tần Vũ chậm rãi nhấp từng đợt một, làm đôi môi Nguyệt Thiền tái nhợt, thở ra từng hơi u lan thơm ngát, kích thích Tần Vũ cực điểm.
Hắn lần nữa trườn xuống mút nhủ hoa của nàng, kết hợp oanh tạc u cốc bên dưới, làm nàng hưng phấn đến cùng cực, rên rỉ từng đột gấp gáp, nàng bị hắn nắm chặt hai tay, cơ thể càng thêm bức bối, thật muốn gắt gao ôm hắn, nàng thở gấp từng hơi, nói nhẹ với hắn:
- Chàng … mau … buông tay … thiếp ra … thiếp không … chịu nổi … nữa a!
Tần Vũ thả tay nàng ra, lập tức Nguyệt Thiền gắt gao ôm chặt lưng hắn, cả người quấn chặt vào hắn không rời, nàng cắn nhẹ tai của Tần Vũ, từng hơi thở nóng ấm của nàng truyền vào tai hắn, làm hắn dục hỏa bùng cháy dữ dội, trường thương cũng vì vậy mà càng lúc càng oanh tạc mạnh hơn.
“Ưm ..
ưm …”
Nguyệt Thiền cố gắng không để mình rên to thành tiếng, nhưng nàng sắp không chịu nổi nữa rồi, hết cách nàng hôn Tần Vũ mãnh liệt, để hắn mút chặt cái lưỡi ướt át của nàng.
Bạn đang đọc bộ truyện Khí Vận Hệ Thống tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khí Vận Hệ Thống, truyện Khí Vận Hệ Thống , đọc truyện Khí Vận Hệ Thống full , Khí Vận Hệ Thống full , Khí Vận Hệ Thống chương mới