Tần Vũ chậm rãi đi về phía hậu viện, nơi Tố Tố đang khảo nghiệm đạo tâm trong mộng cảnh của Liễu Thần.
Xung quanh nàng được bố trí đại trận và nhân thủ bảo hộ một cách nghiêm nghặt, một con muỗi cũng không thể chạm tới nàng.
Tần Vũ đứng từ xa nhìn nàng, khẽ thở dài, đã qua một tháng trôi qua kể từ ngày đầu tiên nàng tiến vào mộng cảnh, đến bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu gì là sẽ phá quan.
Tiêu Bá Long có ghé qua thăm nàng mấy lần, lần nào hắn cũng ủ rũ rời đi.
Liễu Thần chưa có động thái gì, nên Tần Vũ cũng không dám loạn động, hơn nữa, hắn cũng hiểu, hướng dẫn đạo tâm cho một người, không phải chuyện một sớm một chiều.
Đặc biệt là Tố Tố, nàng có chút khúc mắc khó giải trong lòng, chỉ đành trông chờ vào mộng cảnh của Liễu Thần có thể giúp nàng giác ngộ.
Tần Vũ khẽ thở dài, xoay lưng, cất bước rời đi, hắn hy vọng nàng có thể tìm ra con đường riêng cho mình.
Sống ở thế giới này, quá mức thiện lương cũng là một cái tội.
Tần Vũ thấp giọng nói:
- Đi thôi !
Ám Dạ Hành lập tức tiềm hành ở xung quanh đi theo hắn rời khỏi Tần gia phủ đệ.
Ám Dạ Hành bây giờ, tuyệt đối vô cùng kính trọng Tần Vũ, những gì hắn làm trong quá khứ đã đủ để cho bọn họ kính trọng, và đủ tin tưởng để đi theo hắn.
Một vị minh chủ trong tương lai.
Danh vọng của hắn ở Trung Châu thành này như mặt trời ban trưa, uy nghiêm của hắn không kẻ nào dám khinh nhờn.
Tần Vũ bước trên đường lớn, không ai dám cản đường, âm thầm dạt ra hai bên nhường đường rộng rãi cho hắn đi.
Sống ở Trung Châu thành, nếu như còn không biết đến mặt mũi của Tần thế tử Tần gia như thế nào, ngươi có thể trực tiếp đi đầu thai làm lại kiếp người a.
Hôm nay hắn hẹn thế hệ trẻ của Trung Châu thành tập trung lại Hồng Lâu để nghị sự.
Hắn hiệu triệu, thiên kiêu của các đại thế gia và thế gia ở Trung Châu thành không thể không tập hợp.
Tần Vũ hắn là người không thể chọc, mà Tần thế gia bây giờ càng là thế lực không thể chọc.
Đại thế gia có thể đối đãi với Tần thế gia hắn một cách qua loa không sao, nhưng thế gia mà nói lại là một câu chuyện khác.
Cho nên ngày hôm nay Hồng Lâu tuyệt nhiên không có khách vãng lai, toàn bộ người ở đây là thế hệ trẻ của Trung Châu thành.
Tần Vũ đi thẳng lên lầu cao, đi đến đại sảnh rộng nhất ở tầng này, thế hệ trẻ ở Trung Châu thành đã tề tụ đông đủ, chỉ còn thiếu hắn mà thôi.
Vừa thấy thân ảnh của Tần Vũ bước vào đại sảnh, không ít người cất tiếng chào hỏi.
- Lâu rồi không gặp, Tần huynh!
- Ra mắt Tần công tử!
- !
Tần Vũ chắp tay đáp lễ mọi người, rồi hắn đi thẳng đến chỗ chủ vị, ngồi xuống thong thả nói:
- Chư vị !
Hắn khẽ nói để mọi người yên tĩnh lại, tập trung hướng về hắn.
Mắt thấy mọi người đã yên vị, hắn mới nói tiếp.
- Hôm nay Tần mỗ triệu tập mọi người đến đây là có lời muốn nói.
Nam Cung Thắng, thiếu chủ Nam Cung Thế Gia, vui vẻ nói:
- Tần huynh, có việc gì huynh cứ nói thẳng, ở Trung Châu thành này, huynh đã là người đứng đầu trong thế hệ này của chúng ta a!
Một lời này của Nam Cung Thắng làm cho thế hệ trẻ ở Trung Châu thành sôi trào một hồi sóng ngầm trong lòng, vốn dĩ họ thừa biết chuyện này, nhưng không ai dám nói ra, bởi vì sợ đắc tội đại thế gia khác ở đây.
Vậy mà bây giờ, một vị Thiếu Chủ đích hệ của một đại thế gia lên tiếng thừa nhận và ủng hộ vị trí của hắn, tuyệt đối là một tin chấn động.
Chuyện này khác nào nói, thế hệ tiếp theo, Tần thế gia là thế lực đứng đầu ở chỗ này.
Mọi người còn chưa tỉnh lại sau câu nói của Nam Cung Thắng, Long Vũ Âm đã lên tiếng:
- Đúng vậy a !
Long thế gia, Nam Cung thế gia đã lên tiếng ủng hộ hắn, tương đương với thừa nhận mối quan hệ đồng minh của ba nhà, làm cho đám người có mặt ở đây hít vào một ngụm khí lạnh.
Tần thế gia, thực sự đã là bá chủ ở Trung Châu thành a !
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn nói:
- Tại hạ muốn thành lập Trung Châu thiên kiêu hội.
Tần Vũ muốn dùng hội này để ràng buộc thế hệ tiếp theo của Trung Châu thành vào một chỗ, và hiển nhiên sẽ chịu sự áp chế của Tần thế gia hắn.
Ở chỗ này có không ít kẻ là Gia Chủ tương lai của một gia tộc, một khi vào hội sẽ ít nhiều ảnh hưởng đến thế cục liên minh về sau.
Nhưng bây giờ, từ chối rút lui mà nói, chính là trở mặt với Tần Vũ và đồng minh của hắn.
Bọn họ không khác gì đang cưỡi trên lưng cọp, xuống không được, mà ngồi tiếp cũng không xong.
Lâm Phong đột nhiên lên tiếng nói:
- Về Trung Châu thiên kiêu hội, Lâm Phong ta đồng ý tham gia, ! , nhưng phải có cơ cấu tổ chức rõ ràng, hơn nữa, cũng không thể để một người làm chủ quyết định hết thảy mọi việc.
Lâm Phong lúc này không thể không lên tiếng, vì ở chỗ này có hai đại thế gia là đồng minh của Tần Vũ, nếu hắn tiếp tục im lặng, đại quyền sẽ rơi vào tay của Tần Vũ.
Hơn nữa, nếu hắn không tham gia, Lâm gia sẽ bị cô lập, vốn dĩ tình thế bây giờ của Lâm gia đã vô cùng khó khăn, trước mắt phải hết sức cẩn thận đi từng bước, may ra mới có cơ hội quật khởi.
Hắn nói ra lời này, bên dưới một mảng xôn xao bàn tán, đúng là chuyện này cần phải bàn kỹ lưỡng, không thể để đại quyền rơi vào tay một người.
Tần Vũ sớm đã dự liệu đến chuyện này, hắn thong thả nói:
- Chuyện này Lâm huynh có thể an tâm, Trung Châu thiên kiêu hội sẽ bầu ra một vị hội chủ là người đứng đầu, tiếp theo là bốn vị thái thượng trưởng lão, và thêm hai mươi vị trưởng lão bên dưới.
Mọi người nghe thấy lời này, liền lờ mờ đoán được cơ cấu của Trung Châu thiên kiêu hội, hội này so với cơ cấu của gia tộc cũng không khác là mấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Khí Vận Hệ Thống tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khí Vận Hệ Thống, truyện Khí Vận Hệ Thống , đọc truyện Khí Vận Hệ Thống full , Khí Vận Hệ Thống full , Khí Vận Hệ Thống chương mới