Lâm Phong lên tiếng, lập tức trở thành tiên phong mở đường cho Thiêu Kiêu hội nhanh chóng đi đến quyết định thành lập, mọi người dù có dị nghị những cũng không ai dám đứng ra lên tiếng, bởi vì kẻ bọn họ có thể tôn lên để chống lại Tần Vũ, cũng đã đồng ý với việc này, bọn họ cũng không nào làm gì khác hơn.
Một chiêu này của Tần Vũ quá mức thâm sâu, buộc chặt kẻ có thể cầm đầu đám người chống đối mình, lên chung thuyền với hắn, đám người bên dưới, không còn ai để bấu víu nữa.
Trò chơi chính trị là như vậy, không cần phải tốn công tiêu diệt một đám lâu la, chỉ cần nắm thóp người cầm đầu là đủ.
Không ít kẻ thầm chửi sau lưng Lâm Phong là kẻ nối giáo cho giặc, vô liêm sỉ, nhưng cũng không ít kẻ đồng tình với hắn, nước cờ này, không thể dùng cứng đối cứng.
Lâm Phong này, sau nhiều biến cố, cũng đã học được thế nào là tâm tư cẩn thận, và quan trọng là biết nhẫn đúng lúc.
Bài học của chi hệ Lâm gia Tam trưởng lão vẫn còn đó, mùi huyết tanh vẫn còn vương khắp đình viện Lâm gia, làm sao hắn có thể quên ngay được.
Tần Vũ khẽ cười thầm trong lòng, vốn hắn còn dự liệu tên Lâm Phong sẽ phản đối chuyện này kịch liệt, kéo theo một đám thế gia bên dưới huyên náo một phen, nào ngờ tên này cũng là kẻ thức thời, giúp hắn tiết kiệm không ít tâm lực.
- Nếu đã như vậy, chọn ngày lành tháng tốt cũng không bằng ngày hôm nay, đúng lúc đông đủ tất cả mọi người, chúng ta bắt đầu tiến hành bầu chọn các chức vị trong Thiên Kiêu hội.
Nam Cung Uyển Nhi lên tiếng hỗ trợ Tần Vũ, nàng là người thông minh, đương nhiên biết phải làm gì trong lúc như thế này.
Đại sảnh đang to nhỏ bàn tán, nghe được lời này của Uyển Nhi liền trở nên trầm mặc trong thoáng chốc, rồi lại trở nên ồn ào hơn hẳn.
Mọi người đều đang phỏng đoán ai sẽ là Thái thượng Đại Trưởng Lão, bởi vì hiển nhiên, Tần Vũ Tần thế tử của Tần thế gia sẽ lên làm hội chủ của Thiên Kiêu hội rồi.
Hơn nữa, ở đây, ngoài Nam Cung Thắng là có cơ sở để tranh cử với hắn ra, thì còn lại, hầu như không có kẻ nào đủ sức để tranh đoạt chức vị này với hắn cả.
Còn về Long Vũ Âm và Nam Cung Uyển Nhi nhị nữ mà nói, chẳng phải đã là người của hắn từ lâu rồi sao.
Nghĩ vậy, bọn họ liền nho nhỏ nghị luận với những người bên cạnh về vị trí Thái thượng Đại trưởng lão của Thiêu Kiêu hội.
Đại đa số cho rằng sẽ do tên Nam Cung Thắng chấp chưởng, một số ít lại cho rằng, Nam Cung Uyển Nhi sẽ thay hắn chấp chưởng, và rất ít người nghĩ đến Long Vũ Âm.
Long Vũ Âm ở một bên cẩn thận suy nghĩ, tính tình nàng thật sự không muốn bị trói buộc bởi chuyện xử lý công vụ như chức vị Thái thượng Đại trưởng lão này, hơn nữa, nàng không dám chắc là sẽ có thể làm tốt bằng Nam Cung Uyển Nhi, chuyện này có ảnh hưởng đến sự phát triển của Thiên Kiêu hội, ít nhiều cũng ảnh hưởng đến Tần Vũ.
Nghĩ vậy, nàng liền thuận nước đẩy thuyền, đề cử một cái tên.
- Theo muội nghĩ, vị trí hội chủ nên để cho Tần huynh đảm đương, còn vị trí Thái thượng Đại trưởng lão, hẳn là nên để cho Nam Cung Uyển Nhi chấp chưởng.
Mọi người có mặt ở trong đại sảnh tỏ ra hết sức kinh ngạc trước những lời này của Long Vũ Âm, vốn bọn họ còn nghĩ sẽ có một màn long tranh hổ đấu giữa hai nàng, vậy mà lời nói của Long Vũ Âm đã đập tan đi viễn cảnh mà họ vừa nghĩ tới lúc nãy.
Tại sao a! Rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, nhưng không ai dám đi hỏi trực tiếp Long Vũ Âm cả, chỉ có một số kẻ tinh tường mới nhìn thấu suy nghĩ của Long Vũ Âm ở bên trong.
Hành động này của Long Vũ Âm hẳn sẽ để lại cho Tần Vũ một hồi cảm kích không thôi, đây là một nước đi khôn ngoan.
Nhưng mà liệu Nam Cung Thắng có đồng ý hay không, lại là chuyện cần phải bàn đến.
Những lời bàn tán này, đương nhiên Nam Cung Thắng nghe được, nhưng hắn ngược lại cảm thấy cái chức vị Thái thượng Đại Trưởng Lão này thiệt phiền toái, dựa theo kinh nghiệm của hắn, vị trí này trong gia tộc hay trong các hội các, đều phải phụ giúp hội chủ xử lý rất nhiều công sự, đặc biệt là khi y đi vắng.
Mà Nam Cung Thắng rất lười dính líu đến những việc như vậy, chẳng thà để thời gian hắn tu luyện nâng cao sức mạnh còn hơn, vị trí này, nếu đến tay Nam Cung thế gia, liền đưa cho muội muội hắn là thích hợp nhất.
Vừa có thể giúp cho muội muội hắn tranh sủng trong lòng Tần Vũ, vừa có thể giúp Nam Cung thế gia có vị trí quan trọng trong Thiên Kiêu hội, hơn nữa, hắn cũng rảnh tay a.
Nam Cung Thắng lúc này cũng lên tiếng phụ họa.
- Long cô nương, tại hạ cũng đồng ý với lời đề nghị này, tiểu muội nhà ta quả thực là nhân tuyển thích hợp nhất ở đây để chấp chưởng vị trí Thái thượng Đại trưởng lão này a! Còn về vị trí hội chủ, xét về thực lực và danh vọng, Tần đệ quả thực là nhân tuyển thích hợp nhất.
Một người bị một trận ngây ngốc, không phải chứ, hắn vậy mà liền dễ dàng đồng ý.
Nhưng mà suy xét cẩn thận theo tính cách của hắn, quả thực là khả năng lớn hắn sẽ đưa ra quyết định như vậy, hơn nữa, ngoài chuyện ở hội, hắn còn phải lo chuyện ở gia tộc, dù gì, ngày hắn chấp chưởng gia tộc cũng không còn xa nữa.
Long đại thế gia, Nam Cung đại thế gia đã lên tiếng ủng hộ, tất nhiên những thế gia phụ thuộc cũng sẽ ủng hộ quyết định của bọn họ, cộng thêm Tần thế gia và gia tộc phục thuộc mà nói, chuyện này đã là ván đóng thành thuyền rồi a.
Tần Vũ tỏ vẻ suy ngẫm, hắn nói dõng dạc: - Chư vị đạo hữu, không biết ở đây ngoài Nam Cung Uyển Nhi ra, còn có ai muốn đề cử hoặc tự ứng cử nhân tuyển cho vị trí Thái thượng Đại trưởng lão nữa không? Ta kháo, một câu nói vô vị, đây chính là những gì mà đám người có mặt ở đây đều đang nghĩ đến, còn ai có thể tranh chứ, hắn chẳng qua là nói cho có lệ mà thôi.
Quyền lực ở chỗ này sớm đã nằm trong tay hắn hết rồi a! Mà quan trọng là hắn không nhắc đến vị trí hội chủ, mặc nhiên đã tự nhận, ta sẽ chấp chưởng vị trí hội chủ đời đầu tiên của hội.
Nhưng mà không ai dám lên tiếng phản bác cả.
Tần Vũ đảo quanh đại điện một lượt, thấy không ai nói gì cả, hắn mới nói.
- Vậy, đa tạ chư vị đã ủng hộ, Tần mỗ ta nhất định sẽ không phụ lòng tin tưởng của chư vị, đồng thời sẽ để cho Nam Cung Uyển Nhi làm Thái thượng Đại trưởng lão của thế hệ đầu tiên, về phần các vị thái thượng trưởng lão còn lại, ta nghĩ nên dùng xếp hạng của tranh đoạt tài nguyên chi chiến để sắp thứ tự, không biết ý kiến của mọi người như thế nào? Nam Cung Thắng nhanh nhảu nói: - Ta đồng ý! Long Vũ Âm cũng lập tức đồng tình với Tần Vũ: - Ta đồng ý!
Lâm Phong cười thầm trong lòng, ở đây có tứ đại thế gia mà thôi, ba nhà đã đồng ý thì Mặc gia còn có thể làm gì khác.
Mặc gia thiếu chủ liền nói: - Chư vị, nếu đã như vậy, Mặc gia ta cũng không ý kiến gì, liền tiến hành phân chia thứ bậc như vậy a! Phân bổ danh ngạch Thái thượng trưởng lão xong xuôi, tiếp đó mấy người bọn họ lại tiếp tục tuyển chọn trưởng lão hội, rất nhanh cơ cấu tổ chức của Thiên Kiêu hội đã được chỉ định xong.
Tần Vũ cầm chén rượu lớn trên tay nói: - Chư vị, chúng ta cùng cạn chén, chúc mừng sự ra đời của Trung Châu Thiên Kiêu hội! - Chúc mừng Tần hội chủ! - Chúc mừng Tần hội chủ! - ! Tần Vũ vui vẻ nhìn tràng cảnh bên dưới, viên gạch đầu tiên cho chiếc ghế Tiên đạo Thế tử hắn đã đặt xuống xong, tiếp theo là Trung Thổ thành.
Ở thế giới hiện đại có câu, không làm bí thư xã, làm sao lên được cán bộ huyện, hắn chính là lấy cách này mà xây dựng từng bước.
Tần thế tử Tần thế gia Đông vực là chưa đủ, hội chủ Thiên Kiêu hội Trung Châu thành, người đứng đầu tất cả thiên kiêu, mới đủ kiêu.
Tần Vũ ngửa cổ uống cạn chén rượu trên tay.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!