Thẩm Huyền Quân vừa chạm vào ấm trà tay đã rụt lại.
Trà mới đã thay khi nào?
Do đội mưa đi suốt thời gian dài người y lạnh ngắt, cái cảm giác nóng bỏng kia càng truyền đến rõ rệt.
Dường như nó cũng đánh động những hoang mang bất ổn đang ngầm động đậy trong lòng.
Thẩm Huyền Quân thổi phù phù lên tay, lo âu thở dài.
Chuyện của công chúa vẫn chưa giả quyết xong, trở về cung làm sao ăn nói với hoàng thượng? Không chỉ hoàng thượng, về phía Quân vương có thể suôn sẽ không? cuộc liên hôn này có mấy cơ hội thành công đây? Một bên y muốn công chúa có thể ở bên cạnh người mình yêu, được đất trời tác hợp.
Một bên lại lo lắng cho an nguy xã tắc, danh dự hoàng gia.
Thiên hạ này đúng là không có gì hoàn mỹ, bên nặng bên khinh phải suy nghĩ thật kỹ.
Nếu là lúc trước Thẩm Huyền Quân sẽ ủng hộ liên hôn, thế nhưng bây giờ trong lòng y cũng ôm ấp một tình yêu không thể nói ra, trở thành kẻ ích kỹ.
Tưởng Hoàng chậm rãi đi đến phía sau một lúc y vẫn chưa phát hiện ra.
Tâm trí y còn quẩn quanh chuyện vừa xảy ra, Thù Giang Nguyệt thân phận chưa rõ ràng kia đã bỏ trốn.
Công chúa sau khi trở về càng trầm tĩnh hơn, không nói một lời.
Y mơ hồ phát hiện ra có gì đó đã thay đổi, đầu óc chậm chạp khó thích ứng.
Vừa sợ công chúa nghĩ quẩn lại càng sợ công chúa không phản ứng gì.
Trước kia y đâu có như vậy, ngày càng thiếu quyết đoán.
Tưởng Hoàng cười tủm tỉm thò tay nhéo mặt y: "Ca ca."
Thẩm Huyền Quân giả vờ nhăn mặt kêu đau, nhanh chóng giấu đi tâm tư: "Đệ mang gì đến đấy."
"Nước ô mai chua, dầm mưa lâu dễ bệnh ca ca uống hết bát này hãy ngủ."
Y vừa ăn bát cháo xong trong miệng còn thấy ngấy, uống thứ chua chua ngọt ngọt này cũng tốt.
Tưởng Hoàng nhìn y uống từng ngụm tay vẫn nghịch tóc y: "Ca ca thấy công chúa thế nào?"
"Không ổn chút nào, ta là người đã trông tình cảm của họ lớn dần, ai mà biết..." Y thấp giọng sợ người của Quân vương nghe thấy: "Tình hình trước mắt là vị Quân vương kia có tin đây là vụ bắt cóc hay không? Chưa nói đến bắt cóc cũng có nhiều loại, danh dự của công chúa vẫn quan trọng hơn.
Nếu như hủy hôn..."
Tưởng Hoàng quấn tóc y quanh ngón tay, lắc đầu: "Ta chỉ sợ hoàng thượng hay tin sẽ trách phạt ca ca.
Công chúa mượn cớ thăm người lén bỏ trốn, trong mắt người khác sẽ biến thành thông đồng."
Y cúi đầu: "Không có đâu."
"Thù Giang Nguyệt kia không thể sống, kẻo ngày nào đó lại ăn nói lung tung." Dừng một lát hắn lại trầm giọng nói thêm: "Có thể ca ca chưa biết công chúa đã thất thân rồi."
Thẩm Huyền Quân khép áo choàng chút ánh sáng từ ngọn nến nhỏ như dần mất đi, trước khi về nhà phu quân mà thất thân là điều cấm kỵ.
Người công chúa sắp gả còn là vua một nước!
Đến lúc động phòng nhất định không giấu được.
Y vội lắc đầu: "Để ta yên tĩnh tìm cách."
Nửa ngày sau Tưởng Hoàng ậm ừ giúp y chỉnh lại áo, hơi nâng mí mắt lên nhìn y: "Ca ca."
"Hả?" Hình như nhận ra hắn có tâm sự, giọng y cũng hơi run.
Hắn muốn nói rồi lại thôi.
"Sao thế, sắc mặt đệ còn kém hơn cả ta nữa." Ngày thường hắn vui vẻ linh hoạt.
Thỉnh thoảng lộ ra kiêu căng đầy sức sống, hắn vẫn còn trẻ hệt như binh khí tước khỏi vỏ khí thế khúc trời.
Hắn ỉm đi một lúc lại vui vẻ nói: "Không có, trong tửu lâu có điểm tâm ngọt ta muốn lấy cho ca ca một chén thôi."
Đồ ngọt có bánh củ ấu hấp sữa bò, rất béo, y không muốn ăn nhưng thấy hắn có tâm sự đành gật đầu.
Có cái ăn rồi nói chuyện cũng được.
Hắn mang hai đĩa bánh bày rất đẹp mắt lên, thấp giọng nhắc: "Khắp tửu lâu không có người ngoài, vị Quân vương này là muốn yên tĩnh hay có ý đồ khác."
Thẩm Huyền Quân cầm bánh lên, do dự nói: "Xem tình hình đã, ta thấy hắn không phải người xấu."
Tưởng Hoàng rầu rĩ thở dài, y biết hắn đang có rất nhiều suy nghĩ mờ mịt không chịu nói ra.
Thẩm Huyền Quân xoa tay hắn: "Đệ không định nói gì với ta sao?"
Hắn ngập ngừng: "Đêm nay, đệ ở lại nhé."
Có gì đó vội vội vàng vàng lướt qua, quấn chặt lấy y: "Không phải...!vẫn ở lại sao?"
Cũng không biết từ bao giờ y xem việc hắn dọn đến ở cùng mình là điều đương nhiên.
Lại còn chẳng biết hắn đã thôi không ngủ trên ghế mềm, đường đường chính chính ngủ cùng một giường với mình.
Một sự ngầm thừa nhận nào đó đã hình thành, tình cảm của họ tiến lên một bước lớn một cách kỳ diệu, huyễn hoặc không ai hay.
Hắn kiên quyết muốn ở cùng, nói là sợ mưa tuyết sức khỏe của y không tốt.
Thêm chuyện vừa ngã ngựa nên cẩn thận vẫn hơn.
Nhưng y biết có từ chối đi nữa, hôm sau vẫn thấy hắn ngủ gật bên cạnh giường mình, sắc mặt tiều tụy vì cả đêm ngủ không ngon.
"Có phải ca ca đã hối hận rồi không?"
"Hối hận cái gì chứ?"
"Hối hận vì đã thu nhận ta, dạo này ca ca đối với ta không còn như trước."
Thẩm Huyền Quân sững sờ không biết mở lời ra sao, sắc mặt thoáng trở nên lúng túng: "Chỉ là..."
Hắn cười đáng thương: "Chỉ là thế nào..."
Thẩm Huyền Quân cực kỳ bối rối, họ cùng nhau ở một chỗ, biết rõ tình cảm của đối phương.
Y tham luyến sự dịu dàng ấm áp từ hắn nhưng rốt cuộc vẫn không dám bước lên.
Những điều khát khao ấy phải ghìm sâu dưới đáy lòng, rốt cuộc y vẫn là thần, còn hắn chỉ là người phàm sinh mệnh ngắn ngủi.
Duyên này mỏng chẳng đi đến đâu!
"Ca ca ghét bỏ ta?" Hắn ấm ức tự cười với mình: "Nhưng ta chẳng làm gì sai cả."
Thẩm Huyền Quân xoa tay vào nhau do căng thẳng mồ hôi chảy ròng ròng.
Ánh mắt y tối đi đôi chút, hoang mang vô định: "Vấn đề không phải do đệ sai, là ta thấy chưa quen mà thôi."
"Có phải ca ca trách ta không? Nếu không phải vì sự bất cẩn của ta thì..."
"Tưởng Hoàng...!cho ta thêm chút thời gian đi." Y không trách hắn bất cứ điều gì chỉ bỗng nhiên thấy không còn xứng đáng ở cạnh hắn.
Hắn rũ mắt ảm đạm nói: "Được, ca ca nhất định phải nói rõ cho ta biết.
Nếu không...!e là ta sẽ điên mất."
Thẩm Huyền Quân không trả lời mượn cớ muốn đi ngâm nước nóng để tránh mặt hắn, yên tĩnh ở trong thùng nước suy nghĩ.
Hắn vẫn còn tiền đồ tươi sáng phía trước, một khi bị phát hiện có quan hệ gần gũi với mình, người khác sẽ xem hắn là cái gai trong mắt.
Chưa nói đến hắn còn rất trẻ chưa từng trải nhiều, đối xử tốt với y biết đâu là vì y từng cứu mạng hắn?
Tình yêu là tình yêu, không giống như ràng buộc trả ơn, sợ hắn ngày nào đó sẽ hối hận.
Hoặc là sợ chính mình sẽ tổn thương, sợ ngày nào đó nhìn nhau chỉ còn là trách nhiệm.
Bạn đang đọc bộ truyện Khói Hoa Lãnh Cung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khói Hoa Lãnh Cung, truyện Khói Hoa Lãnh Cung , đọc truyện Khói Hoa Lãnh Cung full , Khói Hoa Lãnh Cung full , Khói Hoa Lãnh Cung chương mới