Trong trò chơi, nam chính sẽ đưa Giang Thi Vân đến phòng sách đọc truyện cổ tích, hoặc đến khu vui chơi, ngắm hoa bắt bướm trong vườn.
Tiếng cười thanh thúy của bé gái và tà váy phấp phới trở thành hình ảnh nổi tiếng nhất của tuyến Giang Thi Vân.
Mà hiện tại, Chu Nam Trạch xắn tay áo, đeo ủng đi mưa đưa người bạn men lỳ của mình xuống ruộng.
—— hoàn toàn không thấy có vấn đề gì.
"Đây là số liệu trước mắt từ các thực nghiệm vừa qua."
Chu Nam Trạch đưa cuốn sổ cho Giang Thi Vân, bên trong viết chi chít là chữ và sơ đồ.
Giang Thi Vân vừa nhìn đã choáng, cô bé cùng tuổi với Chu Nam Trạch, năm nay vừa lên 10.
Tuy tố chất thông minh nhưng thật sự không thể so nổi với cấp độ của cậu.
Chu Nam Trạch không có ý định tha cho cô bé.
Hình như cậu đã quên mất cô vẫn là một cô bé, vội khoa tay múa chân nói:
"Đúng rồi, cậu đọc 《 Dạy cách thu hoạch sản phẩm biến đổi gen 》 với《 Hướng dẫn chiết cành 》 chưa?"
"Cái gì?" Giang Thi Vân run bần bật.
"Không có gì." Chu Nam Trạch nói, xé một mẩu ghi chú từ vở ra, ghi vài cái tên sách rồi đưa cho Giang Thi Vân.
"Cầm về mà tìm đọc."
Giang Thi Vân: "......"
Cô bé nhận, hối hận vì đã đến nhà Chu.
Nhưng đây là lần đầu cô bé được giúp đỡ bạn bè, rất muốn chứng minh mình không chỉ là một cô công chúa cần được bảo vệ nên không muốn bỏ cuộc giữa chừng.
Nghĩ vậy, ý chí chiến đấu lại một lần nữa bùng lên, những cái tiêu đề sách nhạt như nước ốc cũng trở nên đáng yêu đến lạ.
"Ừ!" Bé cắn răng nói: "Về tớ sẽ đọc."
"Hôm nay đưa cậu xem tình trạng cây, thử chút coi dị năng cậu thế nào."
"Đi!"
Tiệc trà trong vườn, mẹ Giang Thi Vân mỉm cười mưa thuận gió hòa ôn chuyện cùng ba mẹ Chu.
Trà trên bàn đã thay qua một lượt, nhưng mọi người vẫn chưa ăn gì.
Thấy bọn nhỏ làm quen ổn rồi, mẹ Giang Thi Vân mới đứng dậy.
"Xin thứ lỗi, tôi đi sửa soạn lại một chút."
Bà đi vào toilet, dặm chút phấn lên mặt.
Đương nhiên đây chỉ là cái cớ thôi, mục đích chính của bà là đây ổn định tâm trạng, phân bổ lại ngôn từ.
Bởi lần này bà đến nhà họ Chu để bàn chuyện đính hôn cho hai đứa nhỏ.
Con gái bà là trưởng nữ nhà họ Giang, theo quan niệm của bà, con gái mình không thể kết hôn với một người bình thường.
Những gia đình danh giá chẳng có bao nhiêu, bé trai hợp tuổi hợp lứa lại càng ít.
Từ tiệc sinh nhật 6 tuổi, bà đã để ý Chu Nam Trạch từ cái liếc mắt đầu tiên.
Không có nguyên nhân gì sâu xa, Chu Nam Trạch thật sự rất đáng yêu.
Theo thời gian trôi, bà càng mừng rỡ phát hiện đứa nhỏ này cẩn trọng, thông minh, hiếu học, lại cùng lứa với Thi Vân, nhất định phải hốt về.
Bà rửa sạch tay, mang theo nụ cười hoàn mỹ đi ra, dự định thẳng ty đề nghị làm thông gia luôn.
Trên đường ra vườn, bà gặp bảo mẫu của Giang Thi Vân.
"Tiểu Trương, Thi Vân nó thế nào rồi?" Bà thuận miệng vừa hỏi.
Tiểu Trương khó nói: "Thưa......!Cũng khá ổn ạ."
Mẹ Giang Thi Vân nhạy bén nhận ra giọng điệu đối phương kỳ lạ, bèn nghi ngờ: "Sao thế, Tiểu Trạch đưa con bé đi đâu?"
Tiểu Trương ăn ngay nói thật: "Cậu Chu đưa tiểu thư đi thay đồ nam và ra ngoài ruộng rồi ạ."
Mẹ Giang:???
Bà hóa đá tại chỗ, cố lý giải ý nghĩa lời này.
Đồ nam? Ruộng? Vì sao từ nào bà cũng hiểu nhưng ghép lại với nhau thì không thể thấu?
Ruộng? Nhà Chu có ruộng? Làm gì có con nhà danh giá nào lại đi làm ruộng?
Bà hoang mang bảo Tiểu Trương dẫn đường, thẳng đến khi thấy hai đứa nhỏ đang xắn tay áo, tay mặt dính bùn, chân mang đôi ủng cao su của nông dân đang nghiêm túc thi triển dị năng với một cái cây hình thù kì quái.
Bây giờ bà mới hiểu được mang đồ nam ra ruộng nghĩa là gì —— ý trên mặt chữ.
Mẹ Giang yên lặng rời đi.
Bà trở lại vườn, nhìn hầu gái đưa bánh quy điểm tâm đến nhưng không ăn gì.
Lời đề nghị đính hôn nuốt ngược lại, thế vào đó là:
"Mấy đứa nhỏ chơi rất vui, hay là để chúng nó kết nghĩa chị em."
Ba mẹ Chu đột nhiên rất muốn biết Tiểu Xúc của họ đã làm gì.
Chu Nam Trạch cảm thấy nói chuyện với Giang Thi Vân rất vui.
Không giống mấy học sinh tiểu học bình thường khác, cô bé rất thông minh, chỉ cần nói qua đã hiểu.
Sắc trời dần tối, Giang Thi Vân bị lượng lớn kiến thức ép đến đau đầu chào tạm biệt con trai út nhà Chu.
"Nhớ đọc mấy cuốn đó nha, lần sau lại đến!" Chu Nam Trạch phất tay nói.
Giang Thi Vân nghiêm túc gật đầu: "Ừ!"
【 Tuyến Giang Thi Vân - cốt truyện 2: Thanh mai trúc mã đính hôn 】 hoàn thành!
Độ hảo cảm của Giang Thi Vân: 150!
Quan hệ hiện tại: Thân thiện ( 50/100)
Độ hảo cảm của mẹ Giang: -50!
Quan hệ hiện tại: Trung lập ( 70/100)
【 Bởi vì người chơi không nghe nhắc nhở, chỉ làm theo ý mình nên không thê rhoàn thành đính hôn, đóng lại nội dung cốt truyện】
【 Vì người chơi bị chạm dây, mở khóa nội dung cốt truyện mới 】
Chu Nam Trạch kinh ngạc nhìn thông báo, còn chưa kịp vui vì điểm hảo cảm của Giang Thi Vân tăng lên 150 đã thấy cốt truyện có vấn đề.
Không thể hoàn thành đính hôn? Chuyện gì thế này? Cốt truyện mới là gì nữa?
Suy nghĩ một hồi lâu, quyết định từ bỏ.
Ít nhất độ hảo cảm của Giang Thi Vân đã đến mức cao nhất của cốt truyện này rồi, mặc kệ cốt truyện tiếp theo là gì thì chắc sẽ không lệch khỏi quỹ đạo quá mức đâu.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Ai Am Hiểu Công Lược Hơn Tui tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Ai Am Hiểu Công Lược Hơn Tui, truyện Không Ai Am Hiểu Công Lược Hơn Tui , đọc truyện Không Ai Am Hiểu Công Lược Hơn Tui full , Không Ai Am Hiểu Công Lược Hơn Tui full , Không Ai Am Hiểu Công Lược Hơn Tui chương mới