Vì đã khoẻ lại nên Lạc An cũng được xuất viện vào cuối tuần, tranh thủ lúc còn ở bệnh viện Lạc An muốn tìm hiểu một chút về nha vãn nên cô đã đến gặp bác sĩ của mình.
Xét thấy là bệnh nhân muốn tìm hiểu nguyên do mình trúng độc nên bác sĩ cũng không ngại gì mà chấp thuận việc Lạc An tìm hiểu về nha vãn.
" Nha vãn trước đây thật sự không có độc, vài năm trước chúng tôi đã nghiên cứu rất kĩ rồi nên có thể chắc chắn nha vãn của những năm đó và bây giờ là hai loại khác nhau "
Bác sĩ tận tình giải đáp thắc mắc của Lạc An về lần trúng độc này của mình, mà một phần cũng do cơ thể nguyên chủ rất không tốt, dễ sinh bệnh nên mới dẫn đến trúng độc như vậy.
" Làm sao xác minh được là hai loại khác nhau vậy ạ? "
Lạc An lúc nghe bác sĩ nói thì cô có rất nhiều thắc mắc, đầu tiên là tại sao thứ này lại không được chị của mình nhắc đến trong truyện rằng nó độc hại đến mức đó? Thứ hai là làm sao có thể phân biệt được là hai loại khác nhau, không phải cùng là nha vãn à?
" Là do mùi hương của nó, những năm trước mùi của nha vãn rất nhạt.
Thơm vị ngọt nhưng không như hiện tại, mùi của nha vãn mà chúng tôi nghiên cứu dạo gần đây có phần ngọt hơn, chính là cái vị ngọt gắt ấy "
" Ngọt gắt? Đúng là ngọt...không phải, cái vị thơm lần trước tôi ngâm mình rất không có vị gắt mà ông nói...!"
Bác sĩ nghe Lạc An nói thì lại ngạc nhiên nhìn đến cô, ông liền hỏi.
" Vị của nó như thế nào? Có phải thơm nhưng lại nghe lẫn cả mùi thảo mộc hay không? "
Lạc An không hiểu tại sao bác sĩ lại biết nên cũng chỉ gật đầu, đem một vài nghi vấn hỏi qua một lượt rồi rời đi.
......................
Tuyết đầu mùa rơi rồi, những bông tuyết trắng xoá rời bầu trời đáp xuống từng mảnh đất kia.
Năm nay tuyết rơi sớm hơn những năm trước, trời cũng trở lạnh nên Tống Nhân cũng cảm thấy vết thương trên người đau hơn vạn phần, hắn rất sợ lạnh.
Cạch một tiếng Lưu Hạo đem cửa phòng hắn mở ra, trên tay còn bưng một phần cháo cùng với thuốc mà đặt xuống trên bàn rồi nói.
" Ăn một chút đi, tuần tới sẽ đem cậu xuất viện "
Lưu Hạo trở lại thăm Tống Nhân cũng đã là chuyện vài ngày sau rồi, anh bận bịu công việc bên tổ chức xong lại phải điều tra đám người ám sát hắn.
Chính là cái kiểu bận rất bận nên Lưu Hạo không được nghỉ ngơi tử tế, ánh mắt của anh cũng chứa đầy sự mệt mỏi.
Nhận thấy Lưu Hạo như vậy Tống Nhân không nỡ để anh chăm sóc mình mà lên tiếng đề nghị anh nghỉ ngơi.
" Anh trở về nghỉ ngơi đi Lưu ca, em có y tá cùng bác sĩ chăm sóc mà "
Bạn đang đọc bộ truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi, truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi , đọc truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi full , Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi full , Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi chương mới