Lạc An chạy một mạch trở lại phòng đem cửa đóng lại mà bản thân cô còn không an tâm liền đem cửa khoá đi, cô sợ Lưu Hạo đuổi đến thì mình không biết phải làm sao nữa.
Lạc An bình tĩnh suy nghĩ một chút, trong đầu cô phân ra hai luồng ý kiến.
Vừa ngước mắt sang bên phải thì não bổ ra một câu khuyên nhủ gan dạ Nam chủ thì như thế nào? Cô có thể yêu anh ấy mà
Nhưng đến khi cô nhìn về hướng bên trái thì lại một Lạc An khác nói với cô cái gì mà có thể? Cô không nên mạo hiểm ở bên Lưu Hạo như vậy, Hạ Giai ở trong truyện đã ch.ết vì kẻ thù của anh chính là kết cục của cô sau này.
Lạc An lại nhìn về phía chính mình, cô không biết hiện tại suy nghĩ của mình là gì.
Cô thích Lưu Hạo, chuyện này đã không còn là vấn đề mà cô có thể phủ nhận nữa rồi.
Nhưng Lưu Hạo là nam chính của quyển tiểu thuyết này, Lạc An lại chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng nhắc đến mà thôi, nếu cô không xuyên vào làm đảo lộn hết tất cả mọi thứ xung quanh thì có lẽ đã khác rồi.
Chính Lạc An cũng không rõ mình nên làm gì, phải quyết định từ chối hay thuận theo Lưu Hạo, hay là im lặng vờ như không biết?
"Lạc An"
Giọng nói của Hạ Giai ở bên ngoài cùng tiếng gõ cửa vang lên kéo cô về hiện tại, theo cạnh y còn có Tống Nhân cùng Lưu Hạo.
"Tôi...các người làm cái gì ở đây?"
Lúc mở cửa Lạc An nhìn đến Hạ Giai không biết giải thích như thế nào thì mắt thấy hai người kia mà không hiểu, cô cũng đã chạy đến tận đây rồi còn đuổi đến là như thế nào?
"Làm sao thế?"
Hạ Giai không biết chuyện xảy ra giữa cô cùng Lưu Hạo nên cất tiếng hỏi, cả hai cũng không lên tiếng mà chỉ nhìn nhau như thế.
Lúc này Tống Nhân cũng đã mất kiên nhẫn mà nói với vẻ thờ ơ.
"Giai Giai sẽ chuyển đến gian phòng phía tây, gần phòng tôi
Ba từ gần phòng tôi cứ thế mà được Tống Nhân nhấn mạnh, Lạc An dời tầm mắt xuống đôi tay đang nắm chặt của Tống Nhân cùng Hạ Giai thì cũng biết được chuyện gì đang xảy ra, bọn họ không phụ lòng ghét bỏ của cô mà nói chuyện yêu đương rồi.
"Cũng không phải chuyện mà tôi có thể ngăn cản, các người vào dọn đồ đi"
Lạc An đem muộn phiền cứ thế trưng ra bộ mặt than mà nói, giọng điệu cũng mất kiên nhẫn đi vài phần.
Hạ Giai nghe hiểu cô nói gì cũng biết được tâm trạng của Lạc An khó chịu, nhưng y không biết được là do chuyện của Lưu Hạo cùng Tống Nhân khiến cô như vậy, Hạ Giai nghĩ là cô giận mình mà quay sang nói với Tống Nhân ngày mai sẽ chuyển sang, hôm nay cô muốn ngủ cùng Lạc An.
"Được rồi, lúc nào dọn thì gọi anh"
Tống Nhân vốn không muốn như vậy nhưng vẫn là chiều Hạ Giai mà đồng ý, nói rồi rời đi ngay sau đó, còn không quên hôn lên môi Hạ Giai một cái để chọc tức hai cái con người phá đám này.
"Anh nhìn cái gì?"
Lưu Hạo từ nãy đến giờ đều không nhúc nhích cũng chẳng nói được câu nào vì Lạc An căn bản không chú ý đến anh, nghe Lạc An nói vậy thì liền đứng ngơ người mà không biết phải trả lời làm sao cho phải.
"Tôi..."
Lưu Hạo ấp úng mãi chẳng thành câu nên thẹn quá giận liền trực tiếp bỏ đi, anh còn không quên dặn cô ngủ ngon mà quên mất bây giờ mới có sáu giờ chiều.
"Lạc An, cậu giận mình có phải không?"
Hạ Giai không biết Lạc An như thế nào lại không nói chuyện vui vẻ như hằng ngày nữa, cũng chẳng thấy cô đoái hoài gì đến mình nên trực tiếp hỏi lên nghi vấn trong lòng.
"Tống Nhân căn bản là một tên không ra gì"
Lạc An chỉ nói một câu nhưng Hạ Giai có thể hiểu là cô lo lắng cho y, sợ y vì yêu mà ngu muội tin vào một người chỉ mới quen biết không lâu như vậy.
"Trước lúc đồng ý cùng anh ấy yêu đương mình cũng rất sợ, sợ là sai người rồi"
Lạc An không lên tiếng để mặc cho Hạ Giai tiếp tục giải bày lòng mình, cô nghe một hồi thì nhận ra đối với cô nói riêng và người ngoài nói chung thì Tống Nhân đều bày ra vẻ cà lơ phất phơ không đáng tin cậy nhưng với Hạ Giai thì hắn rất đỗi săn sóc.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi, truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi , đọc truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi full , Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi full , Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi chương mới