Lạc An đang nói chuyện cùng Tống Nhân thì nhìn thấy một cái hộp đựng thuốc bị lẫn trong đống cát dưới một gốc cây cảnh, ở thế giới của cô đây là hộp đựng chuyên dụng thường được dùng để đựng các loại thuốc lá hoặc thuốc phiện được các loại tội phạm ưu tiên sử dụng.
Sở dĩ Lạc An biết được là vì từng được theo bác cả đến hiện trường vụ vây bắt đám người buôn thuốc phiện này mà nhìn thấy, lúc ấy cô mười sáu tuổi, là một tình nguyện viên.
"Tống Nhân cái hộp này a..."
Lạc An đi đến định lấy cái hộp lên nhưng vừa mới chạm vào đã bị một vật sắc nhọn ẩn trong kẽ nắp hộp cứa trúng, Lạc An quên mất đi chi tiết này, trước kia lúc cô định sờ vào hộp để xem thử thì bác cả đã nhanh tay chặn cô lại vì để cô không bị thương nên ông để cô tránh xa những vật dụng đó rồi mới giải thích.
Quên mất rồi, hiện tại đau chết cô rồi.
Lạc An cảm thán.
"Làm sao vậy?"
Lưu Hạo lúc đi đến bên này đã thấy cả bàn tay vốn sạch sẽ trắng trẻo kia thoáng chốc đã bị màu đỏ của máu bao phủ cả một mảng, Tống Nhân đứng bên cạnh chứng kiến hết thảy sự việc liền bị doạ sợ, hắn lúc nãy còn nghe thấy Lạc An gọi tên mình làm gì đấy, vừa quay sang thì cô đã như thế này rồi, Lưu ca chắc không giết mình đâu đúng không?
"Cậu đem cái hộp đó đi xem xét đi"
Lưu Hạo phân phó Thương Hàn làm việc rồi chính mình dìu Lạc An còn đang sững người ngồi ở kia lên đi xử lý vết thương.
"Trên cái rãnh ở cái nắp hộp có cái gì đấy, em không để ý nên mới bị như vậy"
Lạc An nhìn thấy Lưu Hạo yên lặng giúp mình rửa đi vết máu trên tay, cô có chút đau nhưng cũng không muốn người trước mặt lo lắng nên mới im lặng chịu đựng, nhưng một giây xuýt xoa kia của Lạc An đã bị Lưu Hạo nhìn thấy, anh tự nhiên sẽ cẩn thận nhẹ nhàng hết mức có thể.
"Lần sau đừng đụng vào cái gì mà mình không biết, nguy hiểm"
Chỉ một câu ngắn gọn nhưng Lạc An đủ biết Lưu Hạo quan tâm mình đến mức nào, nếu vừa nãy là anh ở chỗ đấy thì chắc chắn Lưu Hạo sẽ không để Lạc An chạm vào bất cứ thứ gì cả.
Vì cô biết người đàn ông này luôn chú ý đến mình, cũng đã đem mình trở thành người cần được bảo hộ tuyệt đối rồi.
"Sẽ không có lần sau nữa, nhưng mà Lưu Hạo cái hộp đó..."
"Để một lát xem Thương Hàn đã tra ra cái gì rồi, dù sao cũng ở trong khuôn viên nhà chú Hạ, nếu như em nói chú ấy có...vấn đề thì không loại trừ khả năng là do có người cố ý để ở chỗ mà chúng ta có thể thấy được"
Lúc nói những câu này Lưu Hạo tự nhiên nhỏ giọng thầm thì bên tai cô, Lạc An cư nhiên hiểu rõ đây là ý gì, nhất cử nhất động của họ chắc chắn đều đang bị theo dõi.
Lạc An không trả lời Lưu Hạo nữa, gật đầu với anh rồi rũ mắt nhìn bàn tay của Lưu Hạo đang giúp mình băng bó vết thương.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi, truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi , đọc truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi full , Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi full , Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính Rồi chương mới