Khách khứa đã tới gần hết, gian nhà dưới đại sảnh chật kín người.
Ai nấy đều mang bộ mặt rạng rỡ đến dự, phụ nữ thì váy vóc lụa là, đàn ông thì vest đen bảnh bao.
Hiện trường thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt.
Trên lầu, Tư Truy như được hô biến thành một mỹ nhân.
Không hổ là thợ trang điểm được Bùi Phưởng chọn, qua quan sát thấy khuôn mặt cô hợp với kiểu phủ phấn nhẹ nhàng, má hồng hây hây, mắt tròn long lanh, hiệu ứng mang lại có thể nói là rất đặc biệt.
Vừa rồi bị đánh, cũng may là dấu vết không rõ ràng.
Thợ trang điểm đã khéo léo sử dụng kem nền tự nhiên chứ không quá trắng, mọi phong cách đều được biến tấu dựa trên vốn liếng sẵn có của Tư Truy.
Những nốt tàn nhang không hề bị che đi một cách triệt để mà vẫn mờ mờ, trông giống những cô gái châu Âu.
Nét đẹp giản dị, mộc mạc nhưng không kém phần kiêu sa.
Nhìn bản thân trong gương, Tư Truy cứ ngỡ là mình nằm mơ.
Mái tóc xoăn sóng buông lơi thả ngang thắt lưng, đen tuyền, cài thêm đóa hoa pha lê tô điểm.
Cô ngại ngùng nhìn Bùi Phưởng, trong lòng thực sự lo lắng khi bỗng được đối xử tốt.
Bấy giờ, sau lời khen ngợi đầy ẩn ý kia, Bùi Nghiêu hoàn toàn không có ý định rời đi.
Anh nấn ná cầm quyển tạp chí, tuy nhiên cặp mắt sáng rực cứ liên tục liếc về phía này.
Chứng kiến sự thay đổi ngoạn mục của Tư Truy, anh thầm cảm thán.
Quả nhiên trên đời không có người phụ nữ xấu, chỉ có những người phụ nữ không biết làm đẹp.
Cô gái này là một trong số đó.
Diện mạo của cô tuy bình thường nhưng vẫn có điểm nhấn nhất định, ngũ quan cân đối, mũi thon nhỏ, làn môi không quá dày không quá mỏng, da lại hồng hào, kết hợp tạo thành tổng thể hút mắt...!ít nhất Bùi Nghiêu cho là như vậy.
Thấy hai người phụ nữ đã xong, Bùi Nghiêu chậm rãi đứng lên, phong thái thong dong, ưu nhã.
Anh đứng trước mặt Bùi Phưởng, nhìn kĩ cô nàng một lượt, sau đó gật đầu hài lòng.
Nhận thấy đã đến giờ lành, anh liền tốt bụng nhắc nhở: "Em mau lên, sắp không kịp rồi."
"Đây...!em xong rồi đây."
Bùi Phưởng đeo nốt cái hoa tai kim cương, đôi tai nhỏ nhắn của cô nàng như phát sáng, váy đỏ bồng bềnh theo mỗi bước chân.
Cô nàng thân mật ôm tay Tư Truy, nói: "Chúng ta đi xuống thôi."
Dứt lời, Bùi Phưởng toan cất bước nhưng bỗng khựng lại.
Tư Truy phụng phịu: "Tôi không muốn xuống, tôi không phải chủ nhân bữa tiệc, làm như vậy sẽ mất hay."
"Ôi, mất hay gì đâu! Đồ cũng đã mặc rồi, chị phải biểu hiện thật tốt cho em, nếu không em sẽ giận đấy!"
Bùi Phưởng nghĩ đến phương thức hù dọa Tư Truy, lập tức nói thành lời.
Đúng như dự đoán, cô không muốn trong một bữa tiệc quan trọng như vậy, chủ nhân bữa tiệc sẽ bị mất mặt.
Vậy là bèn nghe theo.
Đi ra khỏi phòng, vẫn theo đường cũ mà xuống.
Hai bên cầu thang được gắn hoa tuyệt đẹp, bóng đèn tỏa sáng lấp lánh chiếu lên khung hình to nhất được treo ở giữa.
Cô gái trong hình mỉm cười, tay cầm bông hoa hồng vắt ngang vai, điệu bộ tùy tiện, thoải mái.
Mọi thứ trước mắt đối với Tư Truy đều vô cùng lạ lẫm, cô choáng ngợp đến mức run cả chân, cộng thêm đôi giày cao gót năm phân, mặc dù không quá cao nhưng vẫn khiến cô trượt ngã.
Cũng may có bàn tay vững chắc của Bùi Nghiêu đỡ lấy, cô mới tránh được thảm cảnh trở thành tâm điểm của bữa tiệc.
Tư Truy nhìn anh, nhanh chóng tách bàn tay ôm eo mình ra, đoạn lí nhí cảm ơn.
Bùi Nghiêu thấp giọng nói bên tai cô: "Bình tĩnh một chút, không cần căng thẳng.
Cứ tưởng tượng sau này trở thành một đầu bếp nổi tiếng, cô sẽ phải nhận nhiều ánh nhìn từ người khác như bây giờ."
Giọng anh trầm ấm khiến Tư Truy được trấn an, cô nhìn khung cảnh đông đúc phía dưới, quyết tâm hít sâu một hơi.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Dễ Bắt Nạt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Dễ Bắt Nạt, truyện Không Dễ Bắt Nạt , đọc truyện Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt chương mới