Tư Truy muốn trao đổi với bà Trịnh về vấn đề nhà ở, vốn còn lo bà sẽ gây khó dễ nhưng không ngờ bà ta lại đồng ý ngay tắp lự.
Thâm tâm bà Trịnh không ngừng đánh giá bóng người đàn ông, cảm thấy có phần quen mắt nhưng không thể nhớ ra được.
Từ cách ăn mặc đến phong thái trên người cho thấy anh được dạy dỗ đàng hoàng, có xuất thân cao quý khác xa so với bọn họ...
Cặp mắt của bà lóe lên vài tia không an phận, nhìn qua đứa con gái mình dò hỏi: "Người đàn ông kia là bạn con sao?"
Tư Truy nghe bà hỏi vậy liền lắc đầu: "Đó là sếp của con, mẹ đừng suy nghĩ linh tinh."
Biết bà có thể sẽ làm mọi cách để thu hút sự chú ý của anh cho nên Tư Truy liên tục nhấn mạnh với bà.
Chuyện này không tránh được, cô nhất định phải đề phòng thôi.
Ít nhất thì cô không muốn biến bản thân trở thành loại người hám tiền trong mắt của anh.
Tư Truy thương lượng với bà một chút, chuyện nào có thể nhún nhường thì cô đều sẽ nhún nhường.
Trước đó đã nói cùng cô về ở trong căn nhà trọ, nhưng giờ nghe Bùi Nghiêu mở miệng muốn đón cô về ở lại trong căn hộ riêng của anh, bà Trịnh có vẻ bắt đầu đứng ngồi không yên.
"Hay là..."
"Mẹ!"
Tư Truy đanh mặt nhìn bà, không muốn nhiều lời lập tức dắt bà đi ra đại sảnh thanh toán viện phí.
Cô thấp giọng: "Con không nói đùa với mẹ, nếu mẹ còn vượt quá giới hạn một lần nữa, con không đảm bảo bản thân sẽ làm ra chuyện gì đâu!"
Đương nhiên Tư Truy chỉ mạnh miệng là giỏi, nhưng điều đó không có nghĩa là cô dễ dãi.
Bà Trịnh cũng nhận ra được điểm này ở cô, biết cô đã không còn là "quả hồng mềm" có thể tùy tiện nắ.n bóp như xưa nữa rồi.
Bà im lặng, âm thầm nhìn Tư Truy mở ví tiền ra.
Tiền viện một đêm ở đây đã rất đắt, mà cô thì vừa mới trả nợ xong nên chẳng dư dả được bao nhiêu.
Đang lúc rối rắm trước y tá thì một cánh tay bỗng chìa ra cùng một chiếc thẻ, đi cùng với đó là giọng đàn ông êm tai: "Tôi thanh toán giúp cô ấy."
"Chủ tịch..."
Bùi Nghiêu đã lường trước cô sẽ từ chối, người đàn ông nhanh chóng thay đổi câu từ: "Tôi cho em vay, không phải miễn phí."
Vay thì phải trả.
Còn trả bằng gì, đến lúc ấy anh mới là người quyết định.
Bốn mắt nhìn nhau giây lát, toàn thân Tư Truy như bị điện giật.
Cô cúi đầu, lí nhí cảm ơn anh, trong lòng không ngừng miên man những điều tốt đẹp...
Cứ thế, Tư Truy được Bùi Nghiêu tốt bụng lái xe đưa thẳng về nhà.
Cô khước từ yêu cầu sống trong căn hộ của anh, anh cũng không hề gượng ép.
Thực chất khi đưa ra chủ ý này anh đã biết trước, chỉ là muốn thử một chút, lại nhìn xem thái độ của người đàn bà sống với danh phận là mẹ của cô cụ thể tệ đến mức nào.
Không khác với suy nghĩ của anh là bao, quá vật chất, thấy tiền liền bán rẻ con gái mình.
Cũng may anh là người sáng suốt nên nhìn ra được, có điều hiện giờ anh vẫn mảy may chưa có ý định can thiệp vào.
Anh biết cô gái của anh không thích điều này.
Tự làm chủ cuộc sống của mình...!suy cho cùng bao giờ cũng tốt hơn là qua tay người khác.
Hai người rề rà nói thêm vài câu.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Dễ Bắt Nạt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Dễ Bắt Nạt, truyện Không Dễ Bắt Nạt , đọc truyện Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt chương mới