Thời hạn ba ngày chuẩn bị chớp mắt đã kết thúc.
Trong ba ngày này, Tư Truy gấp rút thử nghiệm thêm một số món mới và học cách kết hợp các nguyên liệu, gia vị lại với nhau.
Người được nếm đầu tiên bao giờ cũng là Bùi Nghiêu, lần nào ăn vào anh cũng khen, để khách quan hơn, cô quyết định cho hai người khác thử chính là Bùi Phưởng, Cố Man Châu.
Kết quả cho thấy sự cố gắng của cô không phải là dư thừa, trước ngày lên đường, Cố Man Châu dúi cho cô mấy bộ quần áo mới, nói là tặng, muốn cô lên truyền hình trong bộ dạng xinh đẹp nhất.
Tư Truy vô cùng cảm kích, bà Trịnh vẫn chưa biết chuyện cô tham gia cuộc thi, cô chỉ đơn giản qua loa giải thích rằng mình bận khoảng nửa tháng tới.
Bà Trịnh cũng không nói gì, chỉ vòi cô tiền.
Dạo gần đây có lẽ do ăn ngủ tốt nên bệnh tình của bà đã có tiến triển, Tư Truy cũng bớt lo hơn phần nào, có thể yên tâm mà đi.
Bất đắc dĩ, cô phải đưa tiền cho bà.
Không có cô, hy vọng bà có thể tự xoay xở, chỉ mong bà không sa đà vào mấy tệ nạn, cám dỗ.
Nửa đêm, Bùi Nghiêu lái xe đậu trước nhà trọ Tư Truy.
Anh nhắn tin cho cô, cô rón rén xuống dưới nhà, vừa gặp đã bị anh ôm vào lòng.
Tư Truy để mặc cho anh ôm, còn chủ động vòng tay qua eo anh, cảm nhận hơi ấm.
Bùi Nghiêu vuốt mái tóc mềm, cánh môi dừng lại bên tai cô, mấp máy: "Mai em phải đi rồi..."
"Ừ."
"Chúc em có một tinh thần thoải mái, anh sẽ chờ."
"Cảm ơn anh!"
Gió đang thổi chợt ngưng, không gian lặng ngắt tưởng như chỉ có hai người.
Không biết đã trôi qua bao lâu, Bùi Nghiêu nhẹ nhàng hôn lên môi cô, nụ hôn chạm qua như chuồn chuồn lướt nước không chứa sắ.c tình mà nhiều hơn là quyến luyến.
...
Sáng hôm sau, có xe buýt tới đón Tư Truy.
Nghe nói những người lọt qua vòng này cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng trên dưới 20 người, có lẽ vào trong sẽ loại bớt dần để chọn ra người thắng cuộc.
Cô kéo vali lên xe, bước đi thận trọng.
Trên xe buýt đã có kha khá người, nam nữ đều có, bởi vì dễ say xe nên cô chọn ghế đầu.
Vị trí đó chỉ thừa đúng một ghế, bên cạnh đã có người ngồi.
Tư Truy lại gần, cô lịch sự cất tiếng: "Xin hỏi tôi có thể ngồi đây không?"
Người đàn ông đó liếc qua cô, lạnh nhạt gật đầu rồi lại xoay mặt nhìn ra cửa sổ.
Tư Truy thở phào, ngồi xuống, ôm balo trong tay.
Lúc này, máy quay bất chợt lướt qua mặt cô, nhất thời chưa quen nên cô giật mình.
Anh trai quay phim cau mày nhìn cô, Tư Truy cười gượng xin lỗi.
Chương trình này được quay ngay từ lúc xe tới đón đầu bếp, những người tham gia có thể là đầu bếp chuyên nghiệp hoặc nghiệp dư, cũng có thể chỉ là nội trợ gia đình.
Dưới bóng cây, Bùi Nghiêu lẳng lặng nhìn cô đến khi không còn thấy bóng dáng đâu nữa, kể cả chiếc xe buýt.
Anh nói với Chương Lâu ở ghế trước, hoãn cuộc họp sáng lại, sau đó đưa anh đến trường quay.
Chương trình này được Bùi Nghiêu đầu tư dưới danh nghĩa Các Như Hương, tuy nhiên anh đã yêu cầu mọi người trong đoàn giấu tên.
Với danh tiếng của đạo diễn Phùng Khoan, cộng thêm trong số những người tham gia còn có cả minh tinh, cho nên cũng thu hút đông đảo sự quan tâm từ công chúng.
Xe buýt chạy đường dài, trên đường còn đón thêm vài người khác nữa.
Một người phụ nữ vừa lên xe, cơ thể mang theo mùi nước hoa quen thuộc.
Tư Truy nhớ là mình đã từng ngửi ở đâu, cô mở mắt nhìn, người tới ấy vậy lại là Trần Tiếp.
"Trịnh Tư Truy, sao cô lại ở đây?"
"Tại sao tôi không thể ở đây?"
Thì ra Trần Tiếp cũng đăng kí tham gia chương trình này, hơn nữa còn được thông qua.
Mới đầu, cô ta cũng ôm tâm lý may mắn thôi, ai ngờ lại trúng.
Oan gia ngõ hẹp, đi thi cũng gặp phải người mình ghét.
Tư Truy khác với bọn họ ở một điểm chính là cô không cần nộp đơn ở cổng đăng kí thông tin mà thay vào đó là kí tên vào tờ giấy của Bùi Nghiêu.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Dễ Bắt Nạt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Dễ Bắt Nạt, truyện Không Dễ Bắt Nạt , đọc truyện Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt chương mới