Mọi người đã chọn tổ đội gần xong hết rồi mà Tư Truy vẫn chưa biết được chọn ai.
Nói thì nói là có thể tùy ý nhưng trong lòng người nào cũng hiểu một quy tắc ngầm, đó chính là nam ở với nam, nữ ở với nữ.
May mắn rằng cô với Trần Tiếp không đụng độ nhau, có mấy người phụ nữ muốn ghép cặp với Kim Lệ Huyên nhưng không dám.
Thấy vậy, cô bèn mạnh dạn tiến lên, nở một nụ cười thân thiện, nói: "Ảnh hậu Kim, tôi có thể chung đội với cô được không?"
Kim Lệ Huyên đánh giá Tư Truy một chút, nhan sắc không quá nổi bật, kinh diễm mà chỉ dừng lại ở mức ưa nhìn.
Cô ta đưa tay lên miệng, bẽn lẽn cười đáp: "Có thể, chúng ta hãy giúp đỡ nhau nhé!"
Mục đích tham gia chương trình này của cô ta không phải đoạt giải mà là câu độ nổi tiếng.
Vì thế, cô ta cần một người làm nền cho mình, và đương nhiên người đó không thể xinh đẹp hơn cô ta được.
Vừa rồi, cô ta thấy có người khá xinh đẹp muốn lập đội với mình, kín đáo để lộ ánh mắt đanh thép không cho bọn họ lại gần.
Tư Truy đến ngỏ lời vừa hay hợp ý cô ta.
Kim Lệ Huyên đưa ra tay muốn bắt tay Tư Truy, xây dựng hình tượng một nữ thần nhưng đợi mãi mà không thấy đáp lại.
Tư Truy nhìn bàn tay chìa ra trước mặt mình, cơ thể cứ cứng ngắc, những kí ức không mấy tốt đẹp liền xuất hiện.
Đây là chướng ngại tâm lý của cô, sợ hãi với những cái bắt tay.
Nghe có vẻ kì lạ nhưng hồi nhỏ, do thường xuyên bị Trịnh Nhất chìa tay đòi tiền, hoặc dùng chính đôi tay ấy cướp đồ, đánh đập, lâu dần hình thành nên chứng bệnh này.
Hễ có ai muốn bắt tay là cô lại rụt rè, không có hành động đáp trả, dẫn đến khiến cho bản thân cùng người đối diện xấu hổ.
Tư Truy cảm thấy hơi khó thở, cô cúi đầu thật thấp, rành rọt nói: "Cảm ơn cô, tôi sẽ cố gắng."
Cô chỉ có thể mượn hành động này để che giấu đi việc đó mà thôi.
Nụ cười trên môi Kim Lệ Huyên có chút sượng lại, cô ta không đôi co nữa, thu tay lại nhìn ống kính máy quay.
Mọi người tiến vào bên trong dựng lều, mỗi cặp chọn một mảnh đất, có phân tách giữa khu nam và khu nữ.
Tư Truy chật vật ôm đống đồ nặng, đến nơi liền vứt xuống đất, chống nạnh thở không ra hơi.
Kim Lệ Huyên cầm dây thừng cùng một số đồ vật nhẹ nhàng khác, ấy vậy mà cô ta còn đi rất chậm, hơn nữa vừa đi lại vừa tương tác với máy quay.
Cô có chút khó chịu, dù sao đây cũng là chương trình truyền hình thực tế, có phải show biểu diễn của cô ta đâu.
Mấy người quay phim cũng vậy, nãy giờ mọi người đã bắt đầu dựng lều mà chỉ mải mê tập trung vào Kim Lệ Huyên với Vệ Thiên Từ.
Cô nén một tiếng thở dài, không đợi Kim Lệ Huyên nữa.
Một mình giăng lều bạt quả thực là khó khăn không tưởng.
Lúc này, người quản lý của Kim Lệ Huyên bỗng chạy tới bảo cô ta nghỉ, đưa cho cô ta một chai nước khoáng, dìu cô ta ngồi xuống ghế.
Hai mắt Tư Truy hơi tối đi, nhịn xuống sự tức giận.
Đây mới là ngày đầu, còn chưa chính thức thi nữa, cô không thể gây sự được.
Nghĩ thế, Tư Truy im lặng mà làm, hoàn toàn không đếm xỉa hay gọi gì Kim Lệ Huyên.
Quản lý của cô ta thấy vậy liền ghé tai ả thì thầm: "Cô gái kia cũng biết điều đó."
"Nhưng vừa nãy cô ta không thèm bắt tay em."
Kim Lệ Huyên trầm giọng, rõ ràng vẫn để bụng chuyện này.
Cô ta cứ ngồi đó thảnh thơi quan sát Tư Truy vất vả, không hề có ý đứng dậy giúp đỡ.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Dễ Bắt Nạt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Dễ Bắt Nạt, truyện Không Dễ Bắt Nạt , đọc truyện Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt chương mới