Nửa đêm canh ba, mọi người đều đã chìm trong mộng đẹp.
Một mình Tư Truy lẩn thẩn ngắm sao trên trời, mải ngửa cổ nhìn nên bất ngờ đâm sầm vào một người.
Cô suýt chút nữa thì ngã, cũng may bám được vào gốc cây bên cạnh.
Tư Truy lấy lại bình tĩnh, ngước nhìn người đàn ông bằng ánh mắt lạnh nhạt.
Thấy người đó là Vệ Thiên Từ, cô liền chủ động cách xa mấy mét, cúi đầu nói xin lỗi.
Nói xong, không đợi anh ta đáp lại mà rời đi luôn.
Cô không muốn dính dáng quá nhiều đến người nổi tiếng, nhỡ đâu nổ ra tin đồn thất thiệt thì sao? Đương nhiên cô biết cây ngay không sợ chết đứng, thế nhưng miệng lưỡi thế gian ai mà ngờ được...!Huống chi cô lại chẳng quen thân anh ta.
Vệ Thiên Từ nhìn bóng lưng cô, bước chân vội vã chạy trối chết, do dự một lát liền nối đuôi theo.
Tư Truy cũng không biết đi đâu, đêm nay đã xác định là một đêm ngủ không yên giấc.
Bây giờ cô đã có chút hối hận khi chọn ghép cặp với Kim Lệ Huyên, song thời gian chẳng thể quay ngược, mà cô thì cũng không rõ nên chọn ai mới đúng.
Thôi thì...!người này còn hơn Trần Tiếp.
Nếu phải ở chung một lều với người chao chát, chua ngoa như Trần Tiếp, cô sợ mình sẽ bùng nổ sớm.
Nén ngược một tiếng than não nề vào trong, Tư Truy đu bám hai tay lên gốc cây, dứt khoát trèo lên trên cành.
Thời thơ ấu ở quê cùng lũ trẻ trong làng trèo cây hái quả suốt ngày, cho nên đối với cô việc này không khó.
Cô dễ dàng ngồi lên một cành cây chắc chắn, gác hai tay ra sau gáy, một bộ ung dung nhìn sao.
Cứ cảm thấy mơ hồ, không biết mình tham gia chương trình này có đúng không?
Tài năng nấu nướng của cô không hề thua kém bất kì ai, thậm chí còn được một đầu bếp có tiếng người Mỹ khen.
Chỉ là ông ta đã chỉ ra một số sai lầm của cô, chẳng hạn như trong số đó, món ăn quá đơn giản là sai lầm nổi bật nhất.
Tư Truy cũng công nhận điều này, vốn dĩ cô không thích những gì quá phức tạp, đối với đam mê, sở thích, nghề nghiệp của mình lại càng không.
Cô muốn tối giản nguyên liệu nhất có thể để khi thưởng thức, người ta vẫn dễ dàng nếm ra được vị nguyên thủy của món ăn mà không bị liên tưởng đến một món khác.
Vị giác sẽ không lừa người, phàm là những người tinh tế đều sẽ biết cách trân trọng.
Tư Truy lúc nào cũng nghiêm túc trong từng khâu nấu nướng, không vì món đó dễ mà coi thường, càng không vì món đó khó mà nản lòng.
Tỉ mỉ, tận tâm bao nhiêu thì thành quả nhận lại sẽ xứng đáng bấy nhiêu.
Mê man nghĩ một hồi, cô phát hiện mắt mình đã lim dim tự bao giờ.
Dù không muốn nhưng cô vẫn phải quay về lều trại thôi, cô cũng chẳng thể nào phơi sương ở đây một đêm.
Cần chuẩn bị tinh thần thật tốt, ngày mai là bước vào cuộc chiến khốc liệt rồi.
Tư Truy vừa động viên bản thân vừa trèo xuống, quay ra đã thấy Vệ Thiên Từ đang cầm điện thoại hướng vào mình.
Cô nghĩ anh ta đang chụp cảnh đêm, vậy là bèn nhanh nhẹn tránh sang một bên.
Vệ Thiên Từ thuận miệng trêu: "Cô trèo cây cũng giỏi chứ nhỉ?"
"Tôi có biết chút chút..."
Tư Truy rất ngại bắt chuyện với người lạ, đáp xong cũng không biết nên làm gì tiếp theo.
Cô mím môi, chào hỏi anh ta một câu rồi lủi vào trong lều.
Vệ Thiên Từ nhếch môi, màn hình điện thoại hiển thị một cái cây được chụp từ xa, xung quanh lấp lánh ánh sao.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Dễ Bắt Nạt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Dễ Bắt Nạt, truyện Không Dễ Bắt Nạt , đọc truyện Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt chương mới