Nghe anh bất ngờ thổ lộ mà trái tim Tư Truy rung động cả lên.
Cô thơm vào má anh, coi như một lời đáp lại.
Người đàn ông thích thú ôm eo cô, nghĩ đến chuyện tối qua, anh vẫn cảm thấy thật sự kì diệu.
Vậy là con thỏ nhỏ này đã rơi vào tay anh rồi đúng không?
Tư Truy cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một ai như thế, còn bị anh dụ dỗ lên giường.
Tư tưởng của cô khá bảo thủ, cô muốn cưới trước, sau đó làm gì thì làm.
Thế nhưng hôm qua...!vậy mà lại tự nguyện cùng anh gắn bó...
Khi yêu một người, có quá nhiều thứ thay đổi...
"Đói chưa?"
"Em đói rồi."
Bùi Nghiêu bế cô vào phòng tắm, tận tình lấy kem đánh răng ra bàn chải đưa cho cô, kế tiếp xoa đầu cô một cái, anh mới thỏa mãn rời đi.
Ban tổ chức chương trình cho thí sinh nghỉ khoảng một, hai ngày để tìm cảm hứng và nghỉ ngơi, chuẩn bị cho vòng tiếp theo.
Vì vậy, sau khi ăn nhẹ, Tư Truy liền bảo Bùi Nghiêu đưa mình về nhà.
Anh cũng rất sẵn lòng, lái chiếc Lexus LFA yêu thích của mình, đưa cô đến tận trước cửa nhà trọ.
Vì tránh gây sự chú ý, Tư Truy đã nói để anh ở ngoài, còn cô thì vào bên trong.
Phải năn nỉ mãi anh mới chịu đồng ý, bởi anh muốn xem môi trường sống của cô như thế nào, mẹ cô đối xử với cô ra sao...
Thành công ngăn được anh, Tư Truy nhẹ nhõm lên lầu.
Cô biết tiếp theo đây mình sẽ phải đối diện với những điều gì, một cảnh tượng hỗn loạn, bừa phứa, hoặc có thể là cơn thịnh nộ từ bà Trịnh.
Tư Truy tra chìa khóa vào ổ, chậm rãi đẩy cửa vào.
Căn nhà không hề loạn như cô nghĩ, mặc dù không phải quá sạch sẽ nhưng cũng gọi là tạm chấp nhận được.
Theo hiểu biết của cô, hẳn là khi cô vắng nhà, bà Trịnh phải bừa bãi lắm, thậm chí còn cố ý bày ra để trêu tức và trả thù cô.
"Mẹ!"
Cô mấp máy môi gọi một tiếng, bà Trịnh lập tức xuất hiện, từ trong bếp đi ra.
Trên tay bà ta cầm một cái thìa, hình như là đang nấu ăn.
Khoảnh khắc trông thấy cô, bà Trịnh chết sững lại, trong mắt có chút hốt hoảng.
Hồi lâu, bà ta mới lắp bắp thành lời: "Sao mày bảo mày bận việc mà? Về sớm thế, chương trình cho về sớm à?"
Tư Truy cau mày, bà Trịnh đã biết cô tham gia chương trình ẩm thực ư?
Cô nhếch môi, gật đầu đáp: "Con được nghỉ một vài ngày." Cũng không hỏi bà thấy mình trông thế nào khi lên truyền hình, cô biết bà không chú ý.
Bà Trịnh có chút tức giận: "Về cũng không bảo tao một tiếng.
Làm tao..."
Nói đến đây, bà chợt dừng lại, trách mình suýt thì lỡ lời.
Chuyện này nhất định không thể để cho Tư Truy biết được, bằng không chính bà ta cũng có khả năng bị đuổi ra ngoài.
Bà ta đang nấu một nồi canh thịt, thấy Tư Truy về, vì muốn kiếm cớ thoái thác, đuổi cô đi cho nhanh nên bèn chạy vào trong bếp.
Lát sau, bà mang ra một bát canh nóng hổi, bên trong có bí đỏ cùng nước canh, chẳng mảy may có lấy một miếng thịt nào.
Đưa cho cô, thái độ có vẻ không tình nguyện chút nào: "Ăn đi, tao mới nấu đấy!"
Tư Truy khó hiểu, đồng thời ngạc nhiên.
Bà Trịnh mời cô ăn sao? Bà chưa từng tốt như vậy...!trước nay chưa từng.
Bà chỉ ăn món do cô nấu, chứ đã nấu cho cô ăn bao giờ?
Một cảm giác lâng lâng dâng trong đáy lòng, Tư Truy cẩn thận cầm lấy bát canh, múc từng muỗng cho vào miệng.
Khóe mắt cô đỏ au, dường như xúc động nhưng không dám để bà thấy, vội vã quay lưng đi.
Trong lúc đó, bà Trịnh lại cầm khăn phe phẩy, hàm ý nói: "Mày ăn xong thì đi ra ngoài làm chút việc đi! Ở nhà nóng lắm, tao không chịu được."
Bà ta chỉ muốn đuổi cô đi chứ cũng chẳng có chủ đích gì.
Nói xong, bà liền vào trong nhà bếp, tắt ga rồi mới ra ngoài ban công lấy đồ.
Bà mới xin được người ta một chiếc váy, hôm nay bà dự định mặc.
Tư Truy cảm thấy hôm nay bà Trịnh thật lạ, cô ăn bát canh trong nước mắt.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Dễ Bắt Nạt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Dễ Bắt Nạt, truyện Không Dễ Bắt Nạt , đọc truyện Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt chương mới