Giọng bà Trịnh trở nên ngắt quãng và chứa đầy kích động, bà gục đầu lên vai cô mà khóc.
Giờ đây, khi nghe tin Trịnh Nhất bị bắt, tuy bà có chút chạnh lòng cũng như níu kéo, thế nhưng bà không hề muốn cầu xin để cứu ông ta.
Ác giả ác báo, Trịnh Nhất đâu chỉ có một vài tội mà ông ta có rất nhiều tội, trong đó tội không làm tròn trách nhiệm của đấng sinh thành là tội lớn nhất.
Bà cũng vậy, bà cũng mắc phải tội lớn, bây giờ bà chỉ mong có thể cùng cô sống cuộc sống yên bình, hy vọng tương lai có thể dốc lòng bù đắp cho cô.
Một lát sau, Tư Truy khó khăn dỗ bà Trịnh ngủ, nhẹ nhàng dùng khăn giấy ướt thấm lên nước mắt rơi trên má bà.
Xong xuôi, cô mở cửa đi ra ngoài, Bùi Nghiêu cùng Lâm Tịch đang ngồi trên hàng ghế dài trước cửa phòng bệnh.
Thấy cô ra, cả hai người đều lo lắng đứng dậy.
Bùi Nghiêu chủ động bước tới bên cô, Tư Truy ngửa mặt nhìn anh, mỉm cười.
Lâm Tịch nói: "Không sao, không sao, mọi chuyện đã ổn cả rồi." Hiển nhiên là bà đã biết nên mới phản ứng như vậy.
Dứt lời, bà liền lấy ra một tấm danh thiếp, đưa nó cho Tư Truy.
Cô không hiểu nhìn địa chỉ trên danh thiếp, bỗng ngạc nhiên khi nghe bà cất tiếng: "Đây là cửa hàng thời trang bạn mẹ mở, hôm nào hai con đến đó nhé! Ở đây may váy áo đẹp lắm, nhất định Tư Truy sẽ có một diện mạo mới để tham gia vòng chung khảo."
Đôi mắt Tư Truy mở to, trong suốt, bên trong lan tràn một chút niềm vui ít ỏi.
Cô cũng không tỏ ra khách sáo mà từ chối, thay vào đó là nói cảm ơn với bà.
"Con cảm ơn dì ạ! Ngày mai con sẽ đi!"
"Vậy...!Tiểu Nghiêu, mẹ giao Tư Truy cho con.
Nhớ đưa con bé đến nơi an toàn." Lâm Tịch hài lòng cười rồi nhắc nhở con trai mình.
Bùi Nghiêu bình tĩnh gật đầu: "Vâng."
Vừa nói vừa vuốt tóc Tư Truy, quay đầu nhìn cô, khuôn mặt lập tức dịu dàng trông thấy.
...
Sáng hôm sau, đúng 7 giờ là Bùi Nghiêu đến đón Tư Truy.
Cửa hàng này nằm khá xa, bên ngoài quốc lộ, xung quanh trồng nhiều loại cây thân thảo và hoa cỏ thơm mát.
Ngay trước cửa chính là một dàn hồng gỗ leo sum sê, cành nở những bông đỏ rực như lửa.
Bước tới cửa đã có nhân viên chào đón, nhân viên đó nở nụ cười chuyên nghiệp, sau khi nhận được danh thiếp liền trực tiếp dẫn hai người vào căn phòng VIP.
Tư Truy cảm thấy choáng ngợp trước không gian nơi đây, dọc hai bên lối đi là tủ kính với những thiết kế đặc sắc được phân theo màu, theo chủ đề.
Tủ nào tủ nấy toát lên sự sang trọng, thanh lịch, khiến cho bất cứ cô gái nào cũng phải u mê ngày từ cái nhìn đầu tiên.
Tư Truy không phải ngoại lệ, thậm chí cô còn thích thú đến mức nhìn không chớp mắt.
Bùi Nghiêu bật cười, gãi nhẹ vào lòng bàn tay cô: "Em thấy đẹp không?"
"Rất đẹp ạ..."
"Nếu vậy thì mẹ anh giới thiệu đúng chỗ rồi."
Bùi Nghiêu thì thầm vào tai cô, giọng trầm thấp khiến Tư Truy ngượng ngùng chỉ dám mím chặt đôi môi.
Sao cô lại có cảm giác người đàn ông này hôm nay hơi kì quái nhỉ?
Gương mặt hồng hào của Tư Truy hiện lên tia khó hiểu, song nhanh chóng không còn quan tâm nữa bởi trước mặt cô đang có rất nhiều loại đầm, váy đẹp.
Cô cố gắng kìm nén sự kinh ngạc trong đáy lòng, cẩn thận bước từng bước, quan sát kĩ từng mẫu thiết kế ở đây.
Dễ thấy được người thiết kế ra chúng là người tinh tế, tỉ mỉ ra sao, từng chi tiết đều được vô cùng chú trọng.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Dễ Bắt Nạt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Dễ Bắt Nạt, truyện Không Dễ Bắt Nạt , đọc truyện Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt full , Không Dễ Bắt Nạt chương mới