Rốt cuộc là nồi của ai?Hắn vừa đi, đương nhiên triều hội cũng giải tán.
Hôm nay đám người đều chịu kích động rất lớn, mỗi người đều muốn yên tĩnh một chút.
Vừa ra đến cửa điện, Lưu Cẩn đã vây lại.
Trên mặt hắn đỏ lên, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Ninh, tràn đầy vẻ sùng kính.
“Diệp đại nhân, lợi hại!”Hắn không có nhiều từ ngữ hoa lệ để trau chốt.
Vây quanh bên người Diệp Ninh, nhiệt tình như lửa.
Lưu Cẩn là thật sự bội phục.
Diệp đại nhân đúng là anh hùng chân chính!Tại sao trước kia hắn không nhìn ra vậy?Quả nhiên người xưa nói rất đúng, là vàng rồi cũng sẽ có ngày phát sáng.
Khối vàng chân chính như Diệp đại nhân, hôm nay không phải là đã phát sáng rồi sao?“Tìm cho ta một chỗ yên tĩnh, ta muốn ngồi một mình một lúc.
”Diệp Ninh ngắt lời nói khoác không ngừng nghỉ của Lưu Cẩn.
“Được!”Lưu Cẩn lập tức đồng ý.
Hoàng cung rất lớn, có rất nhiều chỗ yên tĩnh.
Lưu Cẩn dẫn Diệp Ninh, đến một thiên điện, sau đó hắn đi ra, tự mình canh giữ ở cửa.
Đây là chuyện duy nhất mà một người bình thường có địa vị thấp nhất như hắn có thể làm vì anh hùng.
Diệp Ninh ngồi trong đại điện ba canh giờ.
Một nửa thời gian, dùng để tìm hiểu rõ tình hình thân thể của mình.
Đầu tiên, văn khí nhập thể, quả thật khiến cho hắn một bước lên trời.
Từ một thư sinh yếu đuối, lập tức có được sức mạnh không kém.
Nếu không phải Thánh Viện bị trấn áp, Nho đạo trống rỗng không xương, hắn sẽ không chỉ có một chút thành tựu này.
Văn khí còn lại cũng không tiêu tán, mà chồng chất ở trong cơ thể Diệp Ninh, tương lai, rồi cũng sẽ có lúc dùng đến.
Đối với Diệp Ninh mà nói, đây đều là bom hẹn giờ.
Nếu như có thể, hắn rất muốn phế bỏ văn khí của mình.
Nhưng mà lại không thể.
Vì thế hắn rất ưu thương.
“Bây giờ, ta muốn chết là càng khó hơn rồi…”Hắn liên tục thở dài.
Một nửa thời gian còn lại, Diệp Ninh dùng để suy nghĩ.
Hắn sắp xếp lại toàn bộ sự việc, muốn biết rõ vì sao hắn không chết thành công?Trách văn võ bá quan quá vô dụng?Trách Tào Mãnh quá kỳ quái?Trách Cơ Minh Nguyệt xen vào việc của người khác?Trách Hạ Nguyên Nhất không có bản lĩnh?Dường như cũng có thể trách, nhưng dường như cũng không liên quan đến bọn họ.
“Cùng không thể trách lên đầu ta đi?”Diệp Ninh lắc đầu.
Cuối cùng đưa ra được kết luận.
Chỉ là trùng hợp thôi.
Hắn không có mấy hiểu biết đối với bọn họ, vừa mới xuyên không qua, quá tự tin.
Không chết thành công, có thể chính là may mắn kém một chút.
May mắn cũng không thể vĩnh viễn kém như thế đi?Dù sao muốn chết, cũng không phải là chuyện có bao nhiêu khó khăn.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy, truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy , đọc truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy full , Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy full , Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy chương mới