Những năm gần đây, Tiêu Thiển Thiển nắm giữ Mật Điệp Ti đã gặp quá nhiều người.
Người không biết liêm sỉ, không có tôn nghiêm, hèn hạ có rất nhiều.
Nhiều lúc nàng đã chết lặng, thậm chí cảm thấy vốn dĩ bản tính con người chính là như thế.
Mãi đến khi gặp được Diệp Ninh.
Trên người hắn phát ra ánh sáng chính nghĩa, chiếu rọi vào nơi mềm mại nhất trong lòng Tiêu Thiển Thiển.
Vốn dĩ nàng muốn kết thúc cuộc đối thoại như thế, nhưng nàng lại không nhịn được, hỏi ra nghi hoặc mà mình không hiểu.
“Vì sao người đọc sách khác tình nguyện đầu hàng, thỏa hiệp, thuyền chìm tự mình chạy trốn, tan đàn xé nghẻ, đây lẽ nào không phải chuyện bình thường sao? Vì sao ngươi lại tuân thủ lòng của mình như thế, không thỏa hiệp, không đầu hàng?”Nghe thế, Diệp Ninh nhập vai càng sâu hơn.
Hắn nghĩ đến những người phản bộ chạy trốn trong lịch sử của Hoa Hạ.
Phản bội dân tộc và quốc gia của mình, nhưng lại không biết liêm sỉ, miệng đầy câu nói ngụy biện, tìm lý do cho sự hèn nhát của chính mình.
“Tiêu cô nương, ngươi cũng là người Đại Chu, mặc dù đầu nhập vào nước La Sát, nhưng ngươi cũng không thể nào thay đổi được dòng máu Đại Chu đang chảy xuôi trong cơ thể mình, nếu đã như thế, vậy thì ta tặng ngươi một câu.
”“Hèn hạ là giấy thông hành của người hèn hạ, cao thượng là văn bia của người cao thượng!”“Tất là lý do đều là mượn cớ, mặt ngoài đường hoàng, tuyệt đối khôn g thể che giấu bản chất của nững kẻ xu nịnh.
”Diệp Ninh thở dài.
“Đại Chu vẫn luôn thiếu anh hùng có thất bại, ít có tính phản kháng bền dẻo, ít có quân nhân dám một mình ác chiến, ít có người dám lên tiếng treo cổ những kẻ phản bội; thấy điềm báo chiến thắng thì nhao nhao vây lại, nhìn thấy điềm báo thất bại thì lần lượt bỏ chạy.
”“Mà ta thì khác.
”“Ta tin tưởng một điểm, giết không chết sẽ chỉ làm cho ta thêm mạnh mẽ!”“Mà nếu như ta thật sự chết đi, vậy thì tinh thần của ta cũng sẽ tiếp tục truyền thừa, không đến mức trầm luân.
”“Ngươi động thủ đi, ta sẽ không khuất phục đâu.
”Diệp Ninh bày xong tư thế, chuẩn bị vươn cổ là chết.
Hắn cho rằng bản thân nói xong lời này, hắn nhất định sẽ không có khả năng sống.
Nhưng điều quỷ dị chính là, thế mà Tiêu Thiển Thiển lại từ từ thả lỏng khống chế với hắn.
Nàng cúi đầu, nói.
“Tất cả mọi người nhìn thấy ngươi đi vào gian phòng của ta, cho nên ta không thể giết ngươi ở đây, nhưng rượu ngươi vừa mới uống đã bị ta hạ độc, trong vòng ba ngày không có thuốc giải, ngươi nhất định sẽ chết, nếu như ngươi thay đổi suy nghĩ của mình, lúc nào cũng có thể đến tìm ta.
”Nàng vung tay lên, một cỗ sức mạnh khổng lồ, đẩy Diệp Ninh ra ngoài.
Có chút hơi vội vàng, cấp bách.
Trên thực tế đúng là như vậy, nàng rất sợ Diệp Ninh nhìn thấy nước mắt nàng đang chảy xuống.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy, truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy , đọc truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy full , Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy full , Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy chương mới