“Cô nương, ngươi như thế này cũng xứng làm gián điệp? Vẫn là quá non, nếu như không phải gặp dược ta, vậy thì ngươi gặp phiền phức lớn rồi.
”Diệp Ninh nói thầm.
Hắn sẽ đi tố cáo Tiêu Thiển Thiển sao?Đương nhiên là không.
Hắn đã sắp chết rồi, còn quản loại chuyện này làm cái gì?Hắn sắp được như ý nguyện, cả người muốn tung bay.
Sảng khoái!Cuối cùng ta cũng chết rồi.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là, không lập tức chết, mà còn phải trì hoãn ba ngày.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, lý do của Tiêu Thiển Thiển cũng không sai, nếu như Diệp Ninh thật sự chết ở chỗ của nàng, nàng cũng không có cách nào giải thích.
Diệp Ninh đắm chìm trong sự vui sướng không suy nghĩ sâu xa, quả quyết chấp nhận kết quả này.
“Về nhà chờ chết! Lần này ta nhất định không thể sống!”Hắn vui vẻ ngâm một khúc nhạc nhỏ, chắp tay ra sau lưng, chân đi chữ bát bước xuống lầu.
Trên đường đi, không ít người thấy, nhao nhao nghị luận.
“Nhanh như thế đã ra rồi?”“Nhìn bộ dáng này của Diệp đại nhân, quả nhiên là xuân phong đắc ý.
”“Lẽ nào hắn và Tiêu cô nương làm cái kia?”“Có khả năng, sợ rằng Tiêu cô nương cũng khó chống lại được mị lực của Diệp đại nhân.
”“Sao có thể như thế? Tiêu cô nương là nữ thần của ta!”“Ngươi tỉnh lại đi, người ta trai tài gái sắc, ở đâu đến lượt yêu quái như ngươi đi phản đối?”Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Diệp Ninh chầm chậm bước đi.
Hắn không biết, sau khi hắn rời đi không lâu, Tiêu Thiển Thiển nhân lúc ban đêm, đi vào hoàng cung.
Hắn không biết, xung quanh nhà mình, trong vòng một đêm, đột nhiên nhiều thêm mấy người bình thường không đáng chú ý, có người bán bánh, có người bán hoa, cũng có người quét đường… Bọn họ đều là gián điệp của Mật Điệp Ti, phụ trách thanh lý những khả năng nguy hiểm có thể xuất hiện xung quanh nơi ở của Diệp Ninh.
Hắn sẽ càng không biết, trong rượu căn bản không có độc,Có lúc, càng không biết gì, sẽ càng vui vẻ.
Chính như Diệp Ninh hiện tại, đang mơ mộng ba ngày sau sẽ lên trời, ngã đầu ra là ngủ.
Hắn ngủ rất say, mở miệng ra cười, mơ đến bộ dáng tiêu sái của mình sau khi trở thành Thiên Đế….
…Bóng đêm chính là áo choàng của Tiêu Thiển Thiển.
Nàng giống như một linh hồn u ám, đến gần cửa ngầm của hoàng cung.
Sau khi lấy lệnh bài ra, cửa ngầm từ từ mở ra, nàng đi vào trong cung.
Một lát sau, gặp mặt Cơ Minh Nguyệt ở ngự thư phòng.
“Đại khái mọi chuyện ta đã biết, một bài thơ của hắn, tài hoa rất kinh người.
”Cơ Minh Nguyệt cũng không phải hoàn toàn không biết gì, đối với chuyện này, nàng có chút hiểu biết.
Nhưng Tiêu Thiển Thiển lại lắc đầu, nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy, truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy , đọc truyện Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy full , Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy full , Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy chương mới