Triệu gia nằm ở ngoài rìa của trấn nhỏ, đường nhỏ gập ghềnh.
Đồ vật của Phó Chi trong nhà cũng không nhiều lắm, một cuốn sổ, một cái đồng hồ cơ học, vài món quần áo, một chậu cây bên bệ cửa sổ cùng với một cái điện thoại di động siêu mỏng.
Tất cả đều có thể gói gọn trong 1 cái túi.
Cô cầm lấy di động đặt ở trên giường, màn hình sáng lên, màn hình hiện lên mấy cuộc gọi nhỡ.
Đều là cùng cái dãy số, không có ghi chú.
Cô tùy tiện gọi lại, đầu dây bên kia rất mau đã kết nối, giọng nói cung kính từng li từng tí: " Nghe nói viện trưởng bên kia lại cho cô tìm một ngôi nhà mới?"
Phó Chi miễn cưỡng, đang ở sửa sang lại quần áo, nghe vậy nhẹ giọng "Ừm" một cái.
Đối phương có chút rối rắm: "Lục gia không nằm trong phạm vi gia đình mà chúng tôi cho cô lựa chọn, hơn nữa trong gia đình ấy, các thành viên đều cực kỳ phức tạp.
Chúng tôi hy vọng trước khi cô trở về, lại tìm cho cô một gia đình mới, cô nghĩ sao?".
Động tác của Phó Chi dừng một chút, mím môi, không nói chuyện.
Nhất thời im lặng, bao nhiêu năm trôi qua, bên kia ít nhiều gì cũng có thể hiểu cảm xúc của cô.
Ước chừng trầm mặc năm giây, đối phương thỏa hiệp, thở dài: "Nếu ở Lục gia sống không thoải mái, không cần miễn cưỡng chính mình, trực tiếp trở về đi.".
Phó Chi lúc này mới lên tiếng đồng ý, một lát sau, mở miệng nói: "Mấy bông hoa tôi trồng ở sân sau của Thiệu gia, ông tới một chuyến, đem chúng nó mang đi.".
Sân sau Triệu gia có chỗ đất bỏ hoang không dùng đến, sau khi Phó Chi đến, liền bị cô đào bới lại trồng mấy cây hoa không rõ danh tính.
Vợ chồng Triệu gia thường xuyên oán trách Phó Chi thay vì làm mấy chuyện vô vị này thì nên chú tâm vô học tập còn hơn, vốn là định để mấy cây hoa này lại cho họ, xem ra hiện tại cũng không cần thiết.
Đối diện sửng sốt một chút, giọng được đà to lên: "Không phải nói độ ẩm cùng loại đất không thích hợp sao? Mấy hạt giống đó đều trồng lên được rồi?!".
Phó Chi: "Ừm."
Điện thoại kia đầu kinh ngạc đến choáng váng "Tốt tốt! Tôi đây liền an bài chuyên gia đi đem các tiểu bảo bối mang về! Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ cung phụng nó thật tốt, so với mẹ ruột còn hiếu thảo hơn!".
"....."
Phó Chi không muốn nghe mấy lời đại nghịch bất đạo này nữa, trực tiếp cúp điện thoại, mang cặp sách nhỏ cùng viện trưởng nói lời tạm biệt.
- -----------------------------------
Ngoài cửa sổ bầu trời đột nhiên tối lại, thổi lên từng cơn gió lạnh.
Xe từ trấn nhỏ chạy đến Lục gia mất bốn tiếng.
Lục gia ở tại khu biệt thự cao cấp, thân là gia tộc lớn nhất nhì thành phố A, biệt thự của Lục gia tất nhiên là khí thế rộng rãi hoa lệ.
Bên ngoài trồng mấy cây cổ thụ, kiến trúc bên trong lấy cổ điển làm chủ, nhìn qua liền không rời được mắt.
"Ba, người đã về."
Vừa đi vào biệt thự, lại bắt gặp một cái dáng người cao gầy mặc một cái sườn xám màu xanh đang đi qua đi lại trước cửa nhà, mắt trông mong nhìn, thấy người tới lập tức hướng về thiếu niên bên cạnh dặn dò.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ, truyện Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ , đọc truyện Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ full , Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ full , Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ chương mới