7 giờ, những đám mây đen nghịt cuối cùng cũng đã tản ra.
Chiếc Land Rover màu đen dừng trước cổng trường Nhất Trung, một đôi chân thẳng tắp thon dài bước ra khỏi xe.
"Dư Mặc, con đợi em gái với!"
Bên trong xe, một giọng nữ hơi ngái ngủ vang lên, mang theo một cảm giác mong manh, nếu như không đồng ý thì cứ chuẩn bị đi chầu trời.
"Đã biết.
" Lục Dư Mặc trong miệng ngậm cây kẹo, cả người cao ráo, một tay chống trên nóc xe, nửa dựa vào xe, rũ mắt, giọng điệu không vui: "Nhanh lên, chân gãy rồi à? Chậm trễ tao thi vào Thanh Hoa thì mày đền được chắc?"
"Dư Mặc!" Giọng điệu của Hứa Vi nghiêm khắc: "Không được mơ mộng hão huyền trước mặt em gái!"
Lục Dư Mặc: "! "
F*ck!.
||||| Truyện đề cử: Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao? |||||
Cạn lời!
Lục Dư Mặc suy nghĩ, giật lấy chiếc cặp tai thỏ từ trên tay Phó Chi, vác lên vai, bực bội đi lên phía trước.
Thành phố A đêm qua có một cơn mưa xối xả, không khí buổi sáng sớm xen lẫn một chút hương thơm của cỏ xanh.
Phó Chi xoa xoa cái trán đang nhăn lại của Hứa Vi, sau đó đi theo phía sau Lục Dư Mặc vào lớp, vừa đi một chút liền quay lại phía trong xe: "Con với anh cả đi học đây.
"
Bóng lưng nhìn phía sau có chút đáng yêu, tinh nghịch.
Cải thìa ở nhà nuôi tốt như vậy, có con heo nào mà không nhớ nhung?
Hứa Vi lo lắng đến đau đầu.
Ánh mắt dừng ở trên người Lục Cảnh Thanh: "Dư Mặc nói đối tượng hẹn hò qua mạng của Chi Chi tên là Thẩm Từ Châu.
"
Thật ra Hứa Vi cũng có chút hoài nghi, liệu con gái cô có phải ở bên ngoài vụng trộm yêu đương hay không, tối hôm qua lúc ăn cơm, Phó Chi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào wechat.
Nhưng cô lại sợ nếu nói vài câu sẽ làm tổn thương trái tim con gái.
Vì vậy Lục Cảnh Thanh đã đưa theo Hứa Vi vào trường với tư cách là bên A đã đầu tư vào tòa nhà thí nghiệm của trường.
Phòng giám sát của trường ở tầng 8, có thể nhìn rõ và giám sát các lớp học thông qua nơi này.
"Bạn học Phó Chi có thành tích không tốt lắm, cô bé đã chủ động xin vào lớp 21 để học tập.
" Đối mặt với vẻ mặt không mấy thân thiện của hai vợ chồng, chủ nhiệm Lưu lo lắng lau mồ hôi trên trán.
Lục Cảnh Thanh là người luôn giấu đi khuyết điểm của mình, mặt ngoài ôn nhu nhã nhặn, bên trong lại u ám và tàn nhẫn vô cùng.
Đang muốn giải thích thêm vài câu, lại đột nhiên nghe Hứa Vi nói: "Nam sinh bàn đầu dãy thứ ba, tại sao cứ nhìn chằm chằm vào Chi Chi nhà chúng tôi?"
"Nó có phải đang mơ tưởng đến Chi Chi nhà chúng tôi?"
"Không phải trường học có quy định là không được yêu đương sớm sao?!"
Trái tim của chủ nhiệm Lưu đập lệch một nhịp, nhìn theo hướng ngón tay của Hứa, thần vẻ mặt căng thẳng dần trở nên kỳ lạ.
Trầm mặc sau một lúc lâu, ông ấy muốn xấu hổ thay Hưa Vi: "Cái gì mà mơ tưởng, đó là đại biểu môn toán của lớp! Phó Chi từ khi nhập học tới nay trước nay chưa từng nộp bài tập về nhà, giáo viên dạy toán thì thúc giục đại biểu, bạn đại biểu môn toán kia chỉ có theo sau cô bé để cầu xin, không phải thằng bé cũng phải chịu áp lực để làm tốt công việc được giao hay sao! "
Vẻ mặt của Hứa Vi cứng đờ: "Là như vậy sao?"
Chủ nhiệm Lưu xua tay: "Đương nhiên.
" Cô cho rằng cứ xinh đẹp sẽ là một miếng bánh ngon sao?
Lục Cảnh Thanh hiểu lời nói của chủ nhiệm Lưu, trầm giọng nói: "Ý của chủ nhiệm Lưu là nam sinh kia chướng mắt Chi Chi nhà chúng tôi?"
Đối mặt với vấn đề toi mạng như thế này, khát vọng sống sót của chủ nhiệm Lưu trào lên: "Sao có thể, bạn học Phó Chi tốt như vậy!"
Hứa Vi rất lo lắng: "Vậy đó còn không phải là thằng bé kia đang tơ tưởng đến Chi Chi sao? Nó không biết yêu sớm là không được sao?"
Lưu chủ nhiệm: "! "
Hai vợ chồng các người có độc à?
Mã Minh Quyền biết ông nội của Phó Chi vừa qua đời, chờ đến khi tan học, đưa cho cô một chồng tài liệu với đôi mắt sưng húp: "Cái này em cứ cầm lấy đi, chăm chỉ học tập, có cái gì không hiểu liền hỏi thầy.
Gia gia của em nơi đó! "
Phó Chi ngẩng đầu, ánh nắng ban mai càng tô điểm lên làn da trắng sứ, ngũ quan càng thêm thanh tú, cô chạm vào cuốn sách giáo khoa trên bàn: "Gia gia ra đi rất bình yên, qua đời cũng là do tự nhiên, thầy vẫn là nên quên chuyện này đi, như vậy sẽ đều tốt cho thầy và cả gia gia.
"
Mã Minh Quyền hốc mắt lại là đỏ lên: "Em không cần phải nói nữa, đạo lý này thầy đều hiểu.
"
Mã Minh Quyền nói, an ủi Phó Chi hai câu, xoay người ra lớp.
Phó Chi: "! "
Bạn đang đọc bộ truyện Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ, truyện Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ , đọc truyện Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ full , Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ full , Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ chương mới