Thiệu Từ Tâm không khỏi nghiêm túc, buông đũa: "Nói đi, nói em nghe một chút xem."
Dựa vào sự tín nhiệm đối với Ôn Chi Hàn, nàng tin tưởng điều kiện này sẽ
không quá đáng, ngược lại còn rất tò mò Ôn Chi Hàn sẽ đưa ra điều kiện
gì.
Ôn Chi Hàn cũng chậm rãi buông đôi đũa trong tay, thanh âm
rất nhẹ nhàng, nhưng trong giọng nói hiển nhiên nhiều thêm hai phần
nghiêm túc: "Từ Tâm, điều kiện của chị rất đơn giản — một tuần một lần."
Bốn chữ cuối cùng nhẹ nhàng rơi xuống.
Bầu không khí tại một khắc này đột nhiên ngưng đọng, khiến người ta ngoài dự đoán.
Bất ngờ đến mức, Thiệu Từ Tâm thậm chí không kịp phản ứng những lời bản thân vừa nghe thấy.
"Hả???" Thiệu Từ Tâm kinh ngạc không thôi.
Chị ấy vừa mới nói gì đó?
Mình không có nghe lầm chứ???
Ôn Chi Hàn thong thả bình tĩnh, da mặt cũng dày hơn không ít so với lúc trước, lúc này mặt không đỏ tim không nhảy.
"Một tuần một lần."
"Em không muốn sao? Từ Tâm."
Thiệu Từ Tâm chớp chớp đôi mắt, có chút không thể tin được: "Một tuần một lần cái gì?"
Ôn Chi Hàn cười khẽ, dùng tiếng lóng chỉ có hai người mới có thể nghe hiểu: " 'Hội thảo' một tuần một lần."
Thiệu Từ Tâm: "......"
Ôn Chi Hàn: "Em không muốn sao? Không muốn cũng không s —"
"Từ từ!"
Thiệu Từ Tâm giơ tay đánh gãy lời cô nói, tầm mắt liếc về phía trần nhà, tiếp theo lại nhìn xuống đất.
Nàng nhéo bản thân một phen.
— rất đau, không phải đang nằm mơ.
Nàng hoàn toàn chấn kinh rồi.
Cùng Ôn Chi Hàn một tuần một lần...... Trời má, trên đời này còn có chuyện tốt như vậy sao?!
Nàng còn đang sầu về sau không còn cơ hội thử 'phục vụ' một người bạn giường tri kỷ như Ôn Chi Hàn, kết quả ông trời lập tức đưa cơ hội tới cho
nàng?!
Nàng chần chờ nói: "Chị nói thật à? Chị thật sự biết bản thân đang nói cái gì không?"
Ôn Chi Hàn không có nhìn đôi mắt của nàng, bình thản ung dung nói: "Biết."
"Nhưng là vì cái gì?"
Thiệu Từ Tâm lại hoang mang.
Nếu lần trước là bởi vì Ôn Úc mà xảy ra ngoài ý muốn, vậy lần này lại là vì cái gì? Ôn Chi Hàn nhìn cũng không giống bộ dạng sẽ thiếu người ngủ
chung.
Chẳng lẽ...... Ôn Chi Hàn có kế hoạch gì không muốn cho người khác biết?
Vừa nghĩ đến đó, Thiệu Từ Tâm cảm thấy sợ hãi, bỗng nhiên cuộn người lui
vào sô pha, hai tay ôm chặt lấy chính mình, đôi mắt lộ ra cảnh giác.
"Ôn Chi Hàn, chị không phải là...... Thích em chứ?"
Hiện tại nàng không muốn dính dáng đến bất luận tình cảm nào, không muốn vì bất luận một chút tình cảm nào mà hao tâm tổn sức.
Nếu là cái loại như Ôn Úc thì vẫn còn tốt, chỉ cần vô tình cự tuyệt là
được, nhưng là Ôn Chi Hàn...... Nàng xác thật không thể làm được chuyện
thương tổn Ôn Chi Hàn.
Nhưng nàng cũng là thật sự không muốn yêu đương, nếu là thật sự, cũng chỉ có thể thương tổn đối phương.
Ôn Chi Hàn quay đầu nhìn nhìn khoảng cách các nàng bỗng nhiên kéo ra, lại
nhìn Thiệu Từ Tâm như gặp phải đại dịch, dường như nếu cô thật sự nói
"Đúng vậy", Thiệu Từ Tâm ngay lập tức có thể thu thập túi xách bỏ chạy
lấy người, cáo biệt giang hồ, hẹn không bao giờ gặp lại.
Một lát
sau, cô nhẹ nhàng cười, duỗi tay đem người kéo về bên cạnh ngồi, cũng bổ sung thêm một câu, nói: "Từ Tâm, em còn nhớ rõ điều kiện hợp đồng của
chúng ta không."
Không động tâm, không yêu đương, nếu không, giao dịch lập tức sẽ trở thành phế thải.
Hợp đồng này là vì lúc trước Thiệu Từ Tâm để cô yên tâm mà giao kèo như vậy.
Giao dịch chính là giao dịch, sao có thể sử dụng tình cảm dơ bẩn đi làm bẩn giao dịch thuần khiết chứ!
— đây là Thiệu Từ Tâm lúc trước đã từng nói qua.
Thiệu Từ Tâm nghe cô nói như vậy, lập tức trở nên an tâm rồi.
Ôn Chi Hàn lại kiên nhẫn mà vì nàng mà giải thích, nói: "Nếu muốn ở trước
mặt công chúng giả vờ tình cảm, vậy em cùng chị không thể đi tìm người
khác, bằng không bị paparazzi chụp hình được, đối với chị và em đều có
ảnh hưởng không tốt."
"Một khi đã như vậy, nhu cầu của chúng ta đương nhiên giao cho hai bên phụ trách."
Thiệu Từ Tâm ngước mắt nhìn về phía cô.
Ôn Chi Hàn nhìn lại đôi mắt nàng, ôn nhu mà cười cười: "Từ Tâm, em phải
biết rằng, chị không phải Bồ Tát thanh tâm quả dục, chị là người có sinh lý nhu cầu."
"Hơn nữa...... Chị thích cùng em làm."
Cô thích mỗi một dáng vẻ của nàng ở trên giường.
Cười cũng được, nháo cũng được, khóc cũng được, bất kể là gì cũng khiến cho người khác yêu thích không thôi.
Chỉ cần cùng Thiệu Từ Tâm ở bên nhau, không khí vĩnh viễn nhẹ nhàng, tâm tình cũng hết sức vui sướng.
"Không có nguyên nhân khác." Ôn Chi Hàn vì chính mình giải thích.
Cô nói đến nghiêm túc thành khẩn, một chút đã đánh tan nghi ngờ của Thiệu Từ Tâm.
Thiệu Từ Tâm không nghi ngờ có gian.
Ôn Chi Hàn ở trong lòng nàng cũng đủ xưng là người tốt, nàng tin tưởng Ôn
Chi Hàn, Ôn Chi Hàn nói cái gì nàng lập tức tin cái đó.
Vả lại, kẻ hèn này rất vừa lòng chuyện này!
Bạn giường chất lượng giống như Ôn Chi Hàn vậy, không người nào có thể cự tuyệt! Bao gồm người nào đó họ Thiệu!
Thế giới người trưởng thành chính là phải lớn mật một chút!
"Thành giao!" Thiệu Từ Tâm thần sắc vui vẻ, "Một tuần một lần thì một tuần một lần."
Ôn Chi Hàn chậm rì rì mà bổ sung một câu: "Trong lúc làm sẽ không giới hạn số lần."
Thiệu Từ Tâm nghe được ngẩn ra, theo bản năng buột miệng thốt ra: "Nhiều, nhiều lần một tuần?"
"?"
Ôn Chi Hàn bị nàng hoàn toàn chọc cười: "Em suy nghĩ cái gì đấy?"
Thiệu Từ Tâm bị chọc thủng, mặt không đỏ tâm không nhảy.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!