"Bọn bắt cóc" — Ôn Chi Hàn đang nhìn lịch trình của Thiệu Từ Tâm.
Mà Thiệu Từ Tâm đang vì giúp một người hoàn toàn không biết gì cả như Ôn Chi Hàn "Rửa sạch oan khuất"
[Chị Dung ]: Kết hôn????
[ Chị Dung ]: Thiệt hay giả?
[ Thiệu Từ Tâm ]: Thật sự.
[ Thiệu Từ Tâm ]: Em, người nào đó họ Thiệu rất nhanh sẽ trở thành người đã kết hôn.
[ Thiệu Từ Tâm ]:【 mời thỉnh chờ mong.JPG】
[ Chị Dung ]:......
Dung Nhã cũng không rõ loại sự tình này có cái gì để chờ mong.
Bất quá nàng cảm thấy Thiệu Từ Tâm có chút thảm.
Liên hôn thương nghiệp, quan trọng là hai chữ "Thương nghiệp" đặt ở phía sau, bất quá là một cuộc giao dịch hy sinh hạnh phúc hai người.
Nhưng nàng cũng không thể chắc chắn 100% nói người liên hôn thương nghiệp liền nhất định không hạnh phúc, ít nhất Thiệu Từ Tâm không hạnh phúc.
Làm người đại diện của Thiệu Từ Tâm, nàng đương nhiên rõ ràng tình yêu của Thiệu Từ Tâm, minh bạch tâm nàng đã từng hướng về ai.
Ôn Chi Hàn, một cái tên chưa từng nghe Thiệu Từ Tâm nhắc tới, quan hệ hai người như thế sao có thể có tình cảm chứ.
Aizz...
Nàng yên lặng ở trong lòng cảm thấy Thiệu Từ Tâm đáng thương.
Con gái hào môn không dễ làm nha.
[ Chị Dung ]: Vất vả em
Thiệu Từ Tâm thế nhưng không cảm thấy chính mình thảm.
Người đã chết qua một lần có thể được trọng sinh còn thảm cái gì?
Đối tượng liên hôn ôn nhu như vậy thì có cái gì mà thảm chứ?
Nếu thảm cũng có thể thảm hơn đời trước của nàng sao?
Không thể.
Nhẹ nhàng giải quyết xong một tâm sự, nàng hiện tại thế nhưng vui sướng, không ai có thể so nàng vui sướng hơn.
Ôn Chi Hàn nhìn lịch trình của Thiệu Từ Tâm, trong lòng hiểu rõ.
Thu hồi di động, nàng chậm rãi nói: "Nếu em mấy ngày nay muốn ở nhà nghỉ ngơi, chị cũng không muốn quấy rầy, tuần sau chúng ta lại hẹn ngày gặp mặt đi."
Thiệu Từ Tâm nhìn phía cô.
Ôn Chi Hàn cười nói: "Có thể quý trọng thời gian độc thân cuối cùng một chút."
Thiệu Từ Tâm quay đầu nhìn phía trước, thanh tỉnh nói: "Em không sao, dù sao chúng ta kết hôn cũng chỉ trở thành hai người 'độc thân đã kết hôn ' mà thôi, lại không có yêu đương, cũng không xen vào cuộc sống của đối phương."
Ôn Chi Hàn ngóng nhìn góc nghiêng của nàng một lát, cũng dời đi tầm mắt nhìn phía trước: "Nói cũng đúng."
Sau khi bắt đầu lại cuộc sống mới, Phụng thành vẫn là Phụng thành, trước sau như một, phồn hoa, sẽ không bởi vì bất luận cái gì, hay vì bất luận một người ngã xuống mà trì trệ không phát triển.
Nếu đời trước nàng cũng có thể giống một tòa thành thị cường đại lại vô tình, cũng sẽ không rơi vào cái kết cục kia.
— nàng khả năng rất không thích hợp yêu đương.
Nàng nghĩ như thế.
Đúng lúc này, từ bên cạnh truyền tới một cái thanh âm ôn nhu.
"Em còn cơ hội hối hận."
Các nàng còn chưa lãnh chứng, hôn sự còn chưa quyết định xong, hết thảy cũng chưa muộn.
Thiệu Từ Tâm quay đầu lại, ánh mắt thu thủy doanh doanh đào hoa nỡ rộ nhìn dung mạo ưu việt của Ôn Chi Hàn cùng với thần sắc bình tĩnh mà nghiêm túc của cô.
Cô cũng không vội vã cùng nàng kết hôn.
Cô cũng không muốn khiến nàng hối hận.
Bởi vì trong nhà có biến cố mà thúc giục kết hôn, thật sự đủ lý trí sao?
Thiệu Từ Tâm yên tĩnh mà nhìn người trước mắt.
Nói thật, mới vừa bị một người cùng một đoạn hôn nhân tổn thương nàng, đáy lòng xác thật bài xích hôn nhân cùng yêu đương.
Người đã từng rơi vào biển lửa, sao có thể lại lần nữa đụng vào ngọn lửa?
Chính là nàng không có biện pháp.
Chính là Ôn Chi Hàn không giống như vậy.
Ôn Úc chưa bao giờ nói những lời này, cô ta cũng không quan tâm nàng sẽ biến thành cái dáng vẻ gì, cô ta chỉ quan tâm Điền Gia Hà.
Nhưng Ôn Chi Hàn thì có.
Chẳng sợ các nàng chỉ là hợp đồng hôn nhân, không có cảm tình, Ôn Chi Hàn cũng vẫn sẽ cho nàng cơ hội hối hận, sẽ ôn nhu mà dò hỏi ý kiến nàng.
Thiệu Từ Tâm mở miệng nói: "Em không hối hận cùng chị kết hôn."
Ôn Chi Hàn không giống nhau.
Cô ôn nhu lại thiện lương.
Ôn Chi Hàn đương nhiên không có nhắc lại cái đề tài này.
Đang lúc không khí lại bắt đầu chìm xuống, Thiệu Từ Tâm đột nhiên quay đầu nhìn về phía cô: "Vậy chị sẽ hối hận sao?"
Thiệu Từ Tâm không hiểu Ôn Chi Hàn đáp ứng liên hôn đến tột cùng là có suy tính gì.
Nàng nghĩ không ra có cái lý do gì có thể làm Ôn Chi Hàn chấp nhận đoạn hôn nhân này.
Cho nên nàng đột nhiên có chút lo lắng Ôn Chi Hàn cũng sẽ đổi ý, sẽ vứt bỏ giúp Thiệu gia, cô không nghĩ giỏ tre múc nước, công dã tràng.
Ôn Chi Hàn đồng tử như đá quý phản chiếu dáng vẻ Thiệu Từ Tâm.
Hai người không tiếng động nhìn nhau.
Thiệu Từ Tâm thầm nghĩ: "Chị chẳng lẽ chưa bao giờ hối hận sao?"
— đây là thần tiên ở đâu rơi xuống vậy?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!