Bạch Niên Tử vẫn chưa hiểu rõ lá thư cô đặt trên bàn hắn ám chỉ điều gì.
Hắn chỉ biết là việc của hắn lúc này cần phải giữ cô lại và hỏi cho ra lẽ.
- cô đứng lại đó, mưa to như vậy, cô định đi đâu chứ?
- ...!
- đứa nhỏ...!cô...!
- đừng qua đây...!tôi...!tôi hứa sẽ trả cho anh cuộc sống tự do, tôi...!
Ái Chi nước mắt hòa vào trong cơn mưa lớn ngoài trời.
Lúc này, cả người cô ướt sũng, mắt nhòa đi...!Cô van xin hắn hãy để cô đi dù cho có chuyện gì đi chăng nữa, hãy cho cô được rời khỏi nơi này...!
Tâm trạng đang trong tình trạng kích động, không kiểm soát được.
Ái Chi chạy thật nhanh, chạy hết sức...!Cô chạy đến ngã tư đường.
Cảm giác đuối sức bắt đầu hiện hữu.
Cô đưa mắt nhìn về phía sau, chỉ mong hắn từ bỏ, hắn đừng níu kéo cô quay trở về để bỏ đi đứa bé.
Trước mắt cô là một công viên lâu năm ở nơi đây, khung cảnh trong mưa thật u ám...!Cô nhìn ngắm và tưởng tượng ra viển cảnh khi đứa trẻ ra đời, nó sẽ đòi cô bế đi khắp nơi, chơi những trò chơi tuổi thơ như thế...!
- Cuối cùng cũng thấy cô, chúng ta về nhà nói chuyện cho rõ
- tôi..
tôi...!tôi đã chọn sai 1 lần, lần này...!chắc chắn tôi sẽ giữ lại
Câu từ cô nói ra lúc này, cô nghĩ rằng hắn hiểu, nhưng thật sự hắn không hề biết về việc đó.
Việc mà cô đang mang trong mình giọt máu của Bạch gia.
Cô lao thẳng ra đường như tia chớp, bất ngờ...!mọi việc xảy ra không như cô mong muốn.
Một chiếc xe chở hàng từ xa lao đến đâm xầm vào cô.
Nhìn cảnh tưởng đau lòng ấy diễn ra trước mặt mình, hắn không tin đó là sự thật.
Lập tức chạy đến chỗ cô
- các người chạy xe kiểu gì vậy hả? Có biết đây là ai không?
Hắn ôm chầm cô vào người.
Máu cô chảy ra nhiều lắm, nhiều không ngừng nghĩ...!Tay hắn nhuốm một màu đỏ từ màu....!Ánh mắt sục sôi của hắn nhìn về phía người lái xe đó
- tôi..
tôi xin lỗi...!tôi...!thật ra tôi không nhìn thấy cô ấy trong lúc tôi đang chạy...!thật sự...!
- chó chết...!
Dứt lời, hắn nhấc bổng cô lên và đưa đến bệnh viện.
Các bác sĩ đẩy giường cô thật nhanh vào trong để tiến hành cấp cứu.
Trước khi bước vào trong, cô vẫn còn một chút tiềm thức để nhìn mọi vật.
Cô nghe loáng thoáng đến hai từ "đứa bé"
- Ngài Bạch, chúng tôi có một việc cần nói với ngài
- cứ tự nhiên, hãy nhanh lên mà cứu cô ấy.
Việc gì cũng được
- thật ra...!phu nhân có thai..
thai nhi hiện giờ không thể giữ được.
Ngài bắt buộc phải kí vào đây để xác nhận việc giữ hay không giữ đứa bé để bảo toàn tính mạng cho phu nhân..
Nghe đến đây, hắn mới giật mình nhận ra rằng...!Việc Ái Chi bỏ đi thì ra là muốn giữ đứa nhỏ.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Phải Là Nữ Chính tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Phải Là Nữ Chính, truyện Không Phải Là Nữ Chính , đọc truyện Không Phải Là Nữ Chính full , Không Phải Là Nữ Chính full , Không Phải Là Nữ Chính chương mới