Bạch Cốt dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, bình hoa này vậy mà cũng có thể chịu đựng.
Khí tức đã loạn đến mức này, nếu là người bình thường đã hôn mê bất tỉnh từ lâu rồi.
Chịu vết thương nặng như vậy mà vẫn cố chịu, quyết liệt chống đỡ đến khi nàng động thủ, vừa mới tiến vào còn không nói một lời, rõ ràng là muốn làm suy yếu thực lực của nàng.
Người như vậy giống như rắn độc trong bóng tối sẽ tùy thời cơ hành động, bất ngờ không kịp đề phòng sẽ giáng cho ngươi một đòn trí mạng.
Ngũ tạng của Bạch Cốt đều bị tổn thương, chưa kể đến những vết thương lớn nhỏ trên da thịt, vết thương bên hông cũng ngày càng lớn, ngay cả việc hô hấp cũng ảnh hưởng đến vết thương, da đầu cũng căng đến đau nhức.
Nàng thầm ổn định lại khí tức, chậm lại một hồi mới dựa vào tường cố gắng đứng thẳng người, trên mặt không lộ ra vẻ đau đớn, chỉ có sắc mặt nhạt nhẽo như nói chuyện thường ngày: “Ngươi bày trận gì?”.
Bạch Cốt ngụy trang rất tốt, trên mặt không nhìn ra vấn đề gì, ngữ khí cũng không thể bắt bẻ, đáng tiếc là nàng ngụy trang quá hoàn mỹ.
Vết thương mới bên hông đã bị che đi, nàng không còn bận tâm đến nó nữa, dồn hết tâm trí vào việc thể hiện ra bình thường nhưng làm sao có thể lừa được tâm tư kín đáo của Tần Chất.
Tần Chất liếc nàng một cái mới chậm rãi mở miệng giải thích: “Quan tài hàn băng này có Đế vương cổ gia trì, hàn khí trăm năm lắng đọng lại rất dễ đả thương người, hàn khí tiến vào trong cơ thể sẽ kéo dài không tan, phá hủy lục phủ ngũ tạng, tấm phù giấy này của ta chỉ tụ hàn khí lại một chỗ, rồi dùng cách khác đẩy hàn khí ra ngoài, chỉ là không ngờ Bạch huynh lại vội vàng như vậy, chẳng cho ta cơ hội nói gì…”.
Nói xong, hắn mỉm cười nhìn về phía Bạch Cốt, vẻ mặt cực kỳ tiếc nuối lại rõ ràng mang theo một loại hư tình giả ý.
Vẻ mặt của Bạch Cốt trở nên cứng ngắc hơn sau khi nghe điều này, một lúc sau mới cố gắng thả lỏng, lịch sự nhẹ giọng nói: “Thì ra là như vậy, ta đã quá mức vội vàng, nên cùng ngươi thương lượng trước mới phải…”.
Nói đến đây, ngữ khí càng thêm căng thẳng mất tự nhiên, dường như chỉ nháy mắt sẽ vặn gãy cổ kẻ đó.
Nàng dừng lại một chút, ngữ khí dịu đi, cố ý lấp liếm vấn đề vừa xảy ra: “Vừa rồi là ta không tốt, không nên có thái độ như vậy với ngươi, lúc đầu vốn là muốn ở bên cạnh bảo vệ ngươi cùng ngươi tiến vào, không ngờ ngươi không hề chờ ta, ngược lại sinh ra hiểu lầm như vậy.
Giờ ta và ngươi đều bị vây khốn ở đây, Đế vương cổ gần trong gang tấc, nếu tiếp tục đấu đá, kết quả ngọc nát đá tan, chẳng phải là để cho người bên ngoài hưởng lợi sao?”.
Tấn Chất nghe vậy trầm mặc, hiển nhiên không thích Bạch Cốt lấp liếm vấn đề như vậy nên tùy ý giải thích, nói toạc tình hình ra rõ ràng: “Cũng không phải ta muốn đối địch với Bạch huynh, nhưng võ công của Bạch huynh quá cao khiến ta không thể không tính toán cho bản thân một chút, dù sao lúc đầu Bạch huynh quả thật muốn lấy mạng ta đúng không?
Như giờ cũng tốt, với tình hình hiện tại của hai người chúng ta thì không ai có thể ra khỏi lăng mộ”.
Bạch Cốt nghe vậy cảm thấy trong lòng hơi ngột ngạt, khí tức bùng lên, máu dồn lên não, đầu óc choáng váng thiếu chút nữa ngất xỉu.
Từ khi nàng có ý thức đến nay chưa bao giờ có cảm giác như vậy, nếu vừa rồi nàng không điều chỉnh lại hơi thở của mình thì cơn tức giận kia đã đẩy nàng tiễn hắn về chầu trời.
Loại kế sách lưỡng bại câu thương thế này, nếu không nắm bắt chính xác thì kết cục chính là ngọc nát đá tan.
Nếu không phải người này có dáng vẻ danh gia vọng tộc thì đúng là có thêm mấy phần dáng dấp của kẻ liều mạng.
Nhưng ngay cả Bạch Cốt cũng phải thừa nhận dùng phương pháp như vậy đối phó nàng quả thật là hiệu quả và nhanh nhất.
Bạch Cốt từ từ rủ mi, che giấu sát khí lóe lên trong mắt, nàng âm thầm vận khí điều hòa, thật lâu sau mới bình thản nói: “Rốt cuộc phải làm thế nào để lấy Đế vương cổ?”.
Khuôn mặt Tần Chất mang theo ý cười, khóe miệng nhếch lên như mặt nước hơi gợn sóng, tư thái phong lưu khiến người ta không dám nhìn lâu, đôi môi mỏng khẽ mở ra ý cười thoáng qua: “Bắt đầu đi từ xung quanh từ hàng gạch vuông thứ hai cách quan tài hàn ngọc.
Trái một bước, phải ba bước, thuận chiều bốn lần, ngược chiều tám lần, lực không nhiều không ít, cho đến khi bùa chú trên quan tài mở ra”.
Bạch Cốt thong thả đứng thẳng người, lặng lẽ nhìn một lúc lâu, cuối cùng dựa theo phương thức của Tần Chất đi vòng qua những viên gạch ngọc dát vàng xung quanh quan tài hàn ngọc.
Mỗi bước đi dường như đều ẩn chứa huyền diệu, chân chạm xuống gạch ngọc, có cảm giác mặt gạch chìm xuống giống như một trận bát quái vây quanh quan tài hàn ngọc ở giữa.
Bạch Cốt lấy ra một lá bùa từ phía sau quan tài, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, vết thương trên người làm cho nàng có cảm giác mơ hồ muốn ngã xuống.
Giờ phút này nàng càng thầm hối hận, vừa rồi đáng ra nàng nên áp giải hắn cùng tiến vào.
Người này căn bản không hề nhúc nhích mà quay đi quay lại đã bày ra một trận như vậy.
Nếu có nhiều thời gian hơn một chút, chỉ sợ là hiện giờ xương cốt của nàng đều bị hắn nghiền thành tro.
Bạch Cốt bóc lá bùa ra, vươn tay cầm kiếm hết sức cầm lấy tráp.
Làn khói mờ ảo từ trong quan tài hàn băng từ từ tan biến với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy.
Bạch Cốt cầm tráp trở về, xoay người vài vòng mới rời khỏi quan tài một cách an toàn.
Ngực nàng càng thêm đau đớn không thở nổi, cuối cùng không chịu được nữa phải lấy kiếm chống đỡ nghỉ ngơi một lát, sau đó mới chậm rãi giương mắt nhìn Tần Chất đang ngồi cách đó không xa, ánh mắt này có thể nói là hàm chứa thâm ý, trên khuôn mặt âm u thoáng hiện một nụ cười.
Người xưa nay không cười đột nhiên lại cười, chung quy sẽ có chút kỳ quái.
Tần Chất nhìn nàng, sắc mặt không hề thay đổi nhưng ánh mắt lại càng sâu.
Bạch Cốt cố nén đau đớn trên cơ thể, cầm tráp trong tay khẽ lắc ở trước mặt, nụ cười trên mặt càng thêm ôn hòa: “Tần công tử, ngươi xem ta lấy được cái gì rồi này?”.
Tầm mắt Tần Chất lặng lẽ di chuyển từ nốt chu sa trên lông mày của nàng xuống dưới, màu môi cực nhạt nhuốm máu đỏ tươi, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Phải Người Tốt tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Phải Người Tốt, truyện Không Phải Người Tốt , đọc truyện Không Phải Người Tốt full , Không Phải Người Tốt full , Không Phải Người Tốt chương mới