Hát hò và ăn bánh kem xong, cả bọn lại quẩy cuồng nhiệt.
Lần này bọn Hoàng Thiên Dụ nằng nặc muốn chơi “Sự thật hay Thách thức”, Lục Tuế Tinh nghĩ ngợi, mình cũng biết trò này, thế là tham gia với họ.
Nhưng Lục Tuế Tinh không được may mắn lắm, mới vào đã thua rồi.
Hạ Khản nhướng mày đầy xấu xa với cậu: “Bé con, nói thật hay thách thức đây?”
Không biết vì sao, Lục Tuế Tinh bỗng nhớ tới lời Tiêu Nhất Sùng từng nói, chính vì anh thua Sự thật và Thách thức nên mới gửi tin nhắn cho cậu, cậu thì không quá rõ giới hạn Thách thức của họ, thế là sau một lúc đắn đo, cậu chọn nói thật.
Cao Lâm Phi cười hể hả, lời nói ra lại muốn lấy luôn cái mạng nhỏ của Lục Tuế Tinh: “Nếu đã là bạn mới, Nhất Sùng lại nói không được bắt nạt, vậy chúng ta cứ hỏi câu bình thường thôi! Tuế Tinh này, cậu có đang thích ai không?”
Tiếng sấm rền vang bên tai Lục Tuế Tinh, máu trong người bắt đầu chảy ngược.
Cậu ngồi im tại chỗ, cảm thấy tim mình như đã ngừng đập rất lâu, thậm chí còn như không thở được.
Cậu ngơ ngác nhìn Cao Lâm Phi, thật lâu sau vẫn chẳng thốt ra được lời nào.
Cao Lâm Phi nhìn Lục Tuế Tinh một lúc rồi nghiêm túc gật đầu: “Nhìn phản ứng này thì chắc có rồi.”
Hạ Khản huých Cao Lâm Phi: “Ai cần cậu nhìn, bọn này cần Tuế Tinh tự nói ra mà.”
Đầu Lục Tuế Tinh trống rỗng, vô thức nuốt nước bọt, cậu cũng chẳng biết mình lấy đâu ra can đảm mà một lát sau lại nghe chính bản thân trả lời rằng: “Có.”
Mọi người xung quanh đều ồ lên, Lục Tuế Tinh không dám nhìn mặt Tiêu Nhất Sùng, cậu cố giấu vẻ mất tự nhiên, ép mình trông thật bình tĩnh: “Tôi có người thích, lạ lắm sao?”
Mọi người lại cười xòa bảo “Không không” rồi cho qua, chẳng mấy chốc đã bắt đầu lượt sau.
Phải thừa nhận rằng Lục Tuế Tinh hơi xui, lần này lại là cậu.
Cậu bối rối nhìn chai thủy tinh xanh đậm đang chỉa vào mình, tim như rơi xuống đáy vực.
Trần Phàm cười phá lên: “Tuế Tinh, cậu xui quá đó, nào nào nào, nói thật hay thách thức, chọn đi.”
Lục Tuế Tinh nào dám chọn nói thật nữa, nhỡ họ hỏi tên người cậu thích thì biết làm sao.
Thế là cậu chẳng chút do dự lựa chọn thách thức.
Về thách thức, có một hộp thẻ nhỏ để rút.
Lục Tuế Tinh nhìn vài lần rồi rút bừa một tấm, mới đọc nội dung đã suýt ngất xỉu tại chỗ.
Cậu úp tấm thẻ xuống bàn, nhìn thoáng qua người bên phải mình rồi nhắm tịt mắt lại trông đến là tội nghiệp, tuyệt vọng hỏi: “Tôi bỏ cuộc, tự phạt ba ly được không?”
Tiêu Nhất Sùng nghe thấy lời Lục Tuế Tinh nói, bèn lật tấm thẻ trên bàn lại, cụp mắt nhìn, phía trên chễm chệ dòng chữ “Hôn người đồng giới đầu tiên đếm từ phải qua”.
Tiêu Nhất Sùng ngồi bên trái Lục Tuế Tinh, anh nghiêng đầu nhìn bên phải cậu, trông thấy tên mặt heo Trần Phàm đang nhìn mình với vẻ đầy tò mò.
Mọi người nhao nhao ghé tới đọc nội dung bên thẻ, cười khoái chí.
Giang Sam hóng hớt không sợ lớn chuyện: “Không được không được, cứ Thách thức bằng uống bia rượu thì còn gì vui nữa!”
Hoàng Thiên Dụ đang định hùa theo, chợt nghe Tiêu Nhất Sùng cười nói: “Hai người họ đều có người trong lòng rồi, bạn gái Trần Phàm còn ở đây kìa, các cậu có lương tâm không hả?”
Quả thật Trương Nhu Nhu không nhịn được, khoan bàn chuyện Lục Tuế Tinh là người mà bạn thân của cô thích gần hai năm, bản thân cô và Trần Phàm cũng hẹn hò ba năm trời rồi, sao có thể mở trừng mắt nhìn hai người họ hôn hít trước mặt mình chứ, thế là gật đầu giả vờ tức giận: “Đúng đó! Các cậu sao vậy! Tôi còn sống sờ sờ ở đây mà!”
Thấy bạn gái mình giận, Trần Phàm vội vã dỗ dành.
Chỉ Hạ Khản là biết điều, bấy giờ anh ta đã rót sẵn bia, mọi người cũng bảo thôi thôi rồi đẩy ly bia đến trước mặt Lục Tuế Tinh.
Tiêu Nhất Sùng nghiêm túc nhìn Lục Tuế Tinh, đoạn kề sát bên tai cậu hỏi khẽ: “Cậu biết uống không? Không thì để tôi giúp.”
Bạn đang đọc bộ truyện Không Thích Kẹo Sữa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Thích Kẹo Sữa, truyện Không Thích Kẹo Sữa , đọc truyện Không Thích Kẹo Sữa full , Không Thích Kẹo Sữa full , Không Thích Kẹo Sữa chương mới