Nửa năm học đầu trôi qua, đã đến thời gian Từ Đan Đan quay trở lại trường hoàn thành nốt chương trình học.
Lúc xin bảo lưu, cô cứ nghĩ ngày quay lại chắc sẽ rất lâu, không ngờ nhanh như vậy đã có thể quay lại trường.
Đương nhiên chuyện này phải cảm ơn Dịch Thiên Kỳ đã giúp cô, và cũng nên cảm ơn Từ Diệu Khánh, bởi vì nếu ông không gả cô cho hắn, sao có thể nhanh như vậy thực hiện được việc này chứ.
Ngày đi làm hồ sơ học tiếp, Dịch Thiên Kỳ đích thân đưa cô đi.
Cả quá trình hắn đều ở phía sau cô không rời nửa bước.
Đến khi làm xong mọi thủ tục, bước ra ngoài, hắn mới dặn dò cô:
"Chuyện gì tôi cũng đáp ứng với em hết rồi.
Tôi chỉ cần em đáp ứng với tôi một chuyện, đừng quá thân thiết với nam sinh khác, tôi không muốn vợ mình bị người đàn ông khác ve vãn."
"Câu này không phải nên nói anh sao?"
Dịch Thiên Kỳ không để tâm đến lời nói khích của cô.
Hắn đưa tay ôm lấy eo cô kéo về phía mình, cúi đầu trực tiếp hôn xuống.
Từ Đan Đan muốn thoát nhưng cơ thể bị ghì chặt, chỉ có thể tiếp nhận nụ hôn của hắn.
Hắn chỉ muốn cảnh cáo cô nên không hôn lâu.
Hắn nhếch môi cười thỏa mãn, nắm bàn tay cô xoa lên chiếc nhẫn ở ngón áp út nói:
"Hy vọng là thứ này, sẽ khiến người khác biết điều mà tránh xa em, nếu không, tôi sợ bản thân không kiềm chế được mà làm ra chuyện gì đó."
"Tôi sẽ tự tránh xa, anh yên tâm đi."
"Biết thì tốt."
Cô học thiết kế thời trang, cho nên lớp cô nữ sinh chiếm phần đông hơn, nam sinh không tới 10 người, vì vậy hắn không quá lo lắng về việc này.
Thế nhưng, ngày đầu tiên cô đi học quả thật đã xảy ra chuyện.
Bởi vì Từ Đan Đan rất lâu rồi mới quay lại, cả lớp chào đón cô rất nồng nhiệt.
Bọn họ còn đề nghị cuối giờ học cùng nhau đi ăn lẩu, làm tiệc chào đón cô.
Cô vốn muốn từ chối, nhưng mọi người đều năn nỉ cô, cô chỉ đành đồng ý.
Cuối giờ cô nhắn tin báo cho hắn biết, sau đó cùng với mọi người đến điểm hẹn quen thuộc.
Trong lúc ăn, mọi người nói chuyện phiếm với nhau, cũng chẳng có gì quan trọng, đều là mấy lời xã giao:
"Này, Đan Đan đúng là càng ngày càng đẹp nha, không hổ là hoa khôi của lớp chúng ta."
"Đâu có, tớ làm gì mà là hoa khôi chứ, nhiều người xinh hơn tớ mà."
"Cậu là danh xứng với thực, đừng có khiêm tốn nữa."
"Không chỉ xinh mà còn học giỏi nữa, cậu ấy sắp hoàn thành chương trình học rồi, chúng ta vẫn còn tận 1 năm đây."
"Tấm gương sáng, phải học tập."
"Đừng có nói mấy lời vô bổ nữa.
Nào, cùng nâng ly, mừng Đan Đan trở lại lớp.
Chúc cậu con đường này sẽ càng thuận lợi hơn, cũng chúc chúng ta, tất cả đều thành công."
Lời chúc của lớp trưởng nhận được sự đồng tình của mọi người.
Tất cả đều nâng ly sau đó uống cạn.
Mọi người sau đó vừa ăn vừa nói chuyện, Từ Đan Đan chỉ ở bên cạnh tiếp mấy câu rồi lại im lặng.
Sau khi ăn uống no say, mọi người đều nhà ai nấy về.
Từ Đan Đan nhắn địa chỉ cho Dịch Thiên Kỳ để hắn đến đón cô.
Mấy bạn học thấy cô đứng bên ngoài, liền đi đến nói:
"Đan Đan, cậu đợi xe hả? Hay là bọn mình đưa cậu về nha? À, Tiêu Trình, cậu ấy thuận đường với cậu, để cậu ấy đưa cậu về."
"Ừ, tớ có xe riêng, để tớ đưa cậu về." Tiêu Trình lắc lắc chìa khóa xe trên tay ra hiệu
"Không cần đâu, tớ tự về được.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Tình Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Tình Yêu, truyện Không Tình Yêu , đọc truyện Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu chương mới