Từ Đan Đan xem như là đã đồng ý cùng hắn đến tham dự bữa tiệc đó.
Bản thân cô cũng không muốn làm hắn mất mặt, đến lúc đó cứ như bình thường mà diễn với hắn một màn là được.
Từ lúc kết hôn, cô liền cảm thấy bản thân không thi vào ngành điện ảnh đúng là hối tiếc mà, ngày nào cũng cùng hắn diễn một màn thâm tình trước mặt người khác, diễn đến mức khiến cô cũng suýt tin là thật rồi.
Bởi vì việc cô đồng ý, tâm trạng Dịch Thiên Kỳ bỗng nhiên tốt hẳn ra.
Hắn đi làm với bộ dáng vui vẻ, khiến trợ lý vô cùng ngạc nhiên.
Bình thường không phải dáng vẻ uy nghiêm thì là bộ mặt đưa đám, hiếm khi thấy giám đốc cười.
Nhưng mà sau khi đưa cho hắn một bưu kiện, thì nụ cười trên môi hắn lập tức biến mất.
Dịch Thiên Kỳ ngẩng đầu nhìn trợ lý của mình, lên tiếng chất vấn:
"Dương Huy, cái này cậu lấy ở đâu ra?"
"Là buổi sáng bên chuyển phát gửi, em thấy người nhận là anh mới đem lên.
Giám đốc, có vấn đề gì sao?"
"Không có gì, cậu đi làm việc đi."
"Dạ."
Dương Huy cảm thấy khó hiểu, nhưng lại không dám hỏi nhiều, chỉ có thể mang theo sự thắc mắc này trở về làm việc.
Dịch Thiên Kỳ nhìn mấy tấm hình trong tay, là hình chụp Từ Đan Đan và Âu Xuyên ngồi trong một nhà hàng sang trọng, biểu cảm rất vui vẻ.
Hắn vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận ra, những tấm hình này chỉ là muốn hãm hại cô.
Từ Đan Đan dạo gần đây rất ít ra ngoài, đi học cũng là do hắn đưa rước, làm gì có thời gian mà đi gặp Âu Xuyên.
Hắn bỏ hình vào bao, để sang một bên, đợi hết giờ làm việc sẽ giải quyết sau.
Âu Xuyên tan ca liền hí hửng chuẩn bị về nhà.
Mà thực chất là hắn cùng bạn bè tụ tập thôi chứ về nhà cũng chẳng làm gì.
Hắn đi xuống gara lấy xe, lại giật mình khi nhìn thấy Dịch Thiên Kỳ đang đứng dựa vào xe, cúi đầu bấm điện thoại.
Dù sao cũng là cấp trên, hắn cũng nên đi đến chào hỏi một tiếng:
"Giám đốc Dịch, anh đang chờ ai sao?"
"Ừ." Dịch Thiên Kỳ vẫn cúi đầu xem điện thoại, tùy ý trả lời anh ta
"Vậy tôi xin phép đi trước."
Âu Xuyên chỉ vừa mới xoay người, một bàn tay đã đặt lên vai anh ta.
Anh ta cảm nhận được sống lưng lành lạnh, trong lòng đánh lên một tiếng chuông cảnh báo.
Dịch Thiên Kỳ từ từ đi lên trước mặt anh ta nói:
"Người tôi chờ là anh đấy?"
"Tôi?"
Hai người đến một quán cafe gần công ty.
Dịch Thiên Kỳ gọi một ly cà phê đen, hắn thích mùi vị đắng của cà phê nguyên chất.
Hắn uống một ngụm, biểu cảm vô cùng thỏa mãn.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Tình Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Tình Yêu, truyện Không Tình Yêu , đọc truyện Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu chương mới