Tình cảm của Dịch Thiên Kỳ và Từ Đan Đan hiện tại rất tốt.
Bởi vì hai người đã lựa chọn nói ra tình cảm của mình cho đối phương biết.
Ngày hôm đó Từ Đan Đan đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng lại mở đầu câu chuyện bằng một câu hỏi dành cho hắn:
"Dịch Thiên Kỳ, anh yêu tôi không?"
"Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?"
Câu hỏi của hắn khiến cô hụt hẫng.
Rốt cuộc là do hắn ngại nói, hay vốn dĩ trong lòng hắn không có cô nên không nói? Từ Đan Đan cũng chẳng quan tâm đến câu trả lời của hắn, cô đem hết những chuyện Mẫn Đào đã nói kể cho hắn nghe.
Dịch Thiên Kỳ ban đầu còn sợ Mẫn Đào nói linh tinh khiến cô hiểu lầm hắn và Mẫn Đào có mối quan hệ mập mờ, không ngờ cô ta lại nói những chuyện hắn đã làm.
"Dịch Thiên Kỳ, anh làm như vậy, là vì yêu, hay là vì trách nhiệm?"
Nếu nói là vì yêu, vậy thì vẫn còn thiếu một chút cảm giác.
Nhưng nếu nói là vì trách nhiệm, vậy thì những việc hắn làm đã vượt quá trách nhiệm mà hắn cần làm rồi.
Ở bên cạnh Dịch Thiên Kỳ, Từ Đan Đan có thể cảm nhận được sự ấm áp, chân thành quan tâm cô của hắn, nhưng không dám chắc rằng hắn có yêu mình hay không.
Chính vì vậy, cô luôn tự nhủ với bản thân không được động tâm với hắn, nhưng có vẻ vô ích rồi.
Cô thật sự quan tâm hắn, vì hắn mà giữ khoảng cách với tất cả đàn ông, và sẽ thấy ghen khi hắn gần gũi với người phụ nữ khác.
Nhưng cô mãi mãi hiểu rõ, trong lòng Dịch Thiên Kỳ hắn, vẫn còn một bóng hình khác.
Dịch Thiên Kỳ không nói, cô cũng chẳng chờ đợi câu trả lời của hắn nữa.
Từ Đan Đan đứng dậy định rời đi, cô còn nhiều việc phải làm, không thể ở đây dây dưa với hắn mãi.
Lúc cô sắp bước chân lên cầu thang, có một lực mạnh kéo cô lại.
Cô ngã vào lòng hắn, Dịch Thiên Kỳ lại thừa cơ hôn cô.
Hắn lúc nào cũng như vậy, mập mờ không rõ, xoay cô như chong chóng.
Đợi thỏa mãn rồi, hắn mới buông cô ra.
Từ Đan Đan nhìn hắn, chỉ buông một câu vô tình:
"Xong chưa? Xong rồi thì tôi đi."
"Nếu tôi nói tôi yêu em, liệu em có chấp nhận tôi không?"
Dịch Thiên Kỳ không nhịn nổi nữa, hắn đã chờ ngày này lâu lắm rồi.
Mục đích ban đầu của hắn, có lẽ chỉ muốn tìm một người ở bên, mới đưa ra đề nghị với Từ Diệu Khánh.
Nhưng ở bên nhau lâu, hắn cảm nhận được thế nào là gia đình, chính cô là người cho hắn cảm giác đó.
Đến giờ phút này, hắn không muốn vụt mất cô, hắn tìn mọi cách khiến cô vui, cũng chỉ vì muốn cô ở lại bên cạnh hắn cả đời.
"Anh có thật lòng không?"
Lời yêu thì ai cũng nói được, nhưng trong đó có mấy phần là thật lòng.
Cô cũng chỉ muốn xác nhận cho rõ, tránh để bản thân sau này lún sâu vào, không thể thoát ra được.
Dịch Thiên Kỳ đưa tay chạm vào má cô, vén tóc ra sau vành tai.
Mỗi một hành động đều ôn nhu, giọng nói của hắn, so với bình thường cũng nhẹ nhàng hơn nhiều:
"Đan Đan, có thể tôi không thể cho em hạnh phúc mà em muốn, nhưng mỗi một điều tôi làm vì em, đều xuất phát từ việc tôi yêu em.
Em không tin cũng được, không sao, cuộc sống như bây giờ, đối với tôi đã tốt lắm rồi."
"Ai nói tôi không tin chứ."
Từ Đan Đan bước lên, vòng tay ôm eo Dịch Thiên Kỳ, tựa đầu vào lồng ngực hắn.
Hắn siết chặt vòng tay, đem người ôm vào lòng, còn tham lam hôn vào tóc cô.
Dáng người cô nhỏ, khi ôm hắn giống như đang được bảo vệ.
"Dịch Thiên Kỳ, chúng ta bắt đầu lại được không? Giống như những cặp vợ chồng khác, mỗi ngày thức dậy cùng nhau, anh đi làm, em đi học, đến tối về lại cùng nhau ăn cơm, trò chuyện, xem TV.
Lúc rảnh thì đi hẹn hò giống mấy cặp tình nhân.
Còn nữa, khi có chuyện, đều không được giấu người kia, phải nói ra để cùng nhau giải quyết.
Đây chính là cuộc sống mà em muốn."
"Được, anh sẽ cố gắng."
Nói ra được hết tâm tư giấu kín bấy lâu, tâm trạng của cả hai cũng thoải mái hẳn.
Từ Đan Đan không quên lời Lương Tuệ đã nói với cô, nhưng bây giờ nó chẳng còn quan trọng nữa rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Tình Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Tình Yêu, truyện Không Tình Yêu , đọc truyện Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu chương mới