Kể từ ngày hôm đó Dịch Thiên Kỳ không hề bước chân đến Dịch Tiêu, hắn công khai trở mặt với ba mình, bảo vệ cuộc hôn nhân này.
Hắn chính thức trở thành chủ tịch danh chính ngôn thuận của Kỳ Viễn.
Từ Đan Đan cảm thấy áy náy với Dịch gia, nhưng có hắn bên cạnh an ủi, cô cũng nguôi đi phần nào.
Nếu chỉ vì bọn họ mà phải cắt đứt đoạn tình cảm này, vậy chi bằng cứ mặc kệ tất cả, sống vì bản thân mình, không phải sẽ tốt hơn sao.
Thế nhưng điều này không phải ai cũng có thể nghĩ thông được.
Có những người, vì một nguyên nhân nào đó mà không chịu nhìn nhận tình cảm của bản thân.
Sau khi Dịch Thiên Kỳ trở về, trật tự của công ty được sắp xếp lại.
Bình thường Tô Viễn rất thoải mái với nhân viên, nhưng Dịch Thiên Kỳ ngược lại rất nghiêm khắc, vì lẽ đó mà mọi người đều thích Tô Viễn hơn.
Sau khi kiểm tra hết tất cả hồ sơ, thiết bị của công ty trong thời gian qua, hắn mới biết có một số linh kiện bị hỏng mà vẫn chưa được báo lên trên.
Tô Viễn ngồi trước mặt, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, âm thầm nuốt nước bọt.
Bình thường trêu hắn thế nào cũng được, nhưng vào công việc thì thật sự không dám lơ là.
Hắn ném hồ sơ lên bàn, nhìn thẳng vào anh nói:
"Tô Viễn, cậu có phải là chủ tịch của Kỳ Viễn không, có chút việc này mà cũng làm không xong?"
"Tôi, tôi còn nhiều việc mà..."
"Đừng có biện minh nữa." Dịch Thiên Kỳ xoa trán, thở dài nói, "Bỏ đi! Trong vòng hôm nay, cậu phải xử lý xong đống linh kiện này cho tôi.
Đích thân cậu đi làm."
Dịch Thiên Kỳ đã hạ lệnh, không thể làm trái.
Tô Viễn khổ sở bước ra khỏi văn phòng, đi soạn lại mấy cái linh kiện hỏng đem đi giải quyết, nếu không hôm nay sẽ không yên với Dịch Thiên Kỳ.
Trong lúc Tô Viễn đang bận rộn thì Diệp Ứng Tinh xuất hiện phía sau anh.
Cô vừa làm xong việc của mình, đi ngang qua đây thì bắt gặp anh đang loay hoay.
Cô luôn tìm mọi cách lấy được tình cảm của anh, vì vậy luôn quan tâm đến anh, lần này cũng không ngoại lệ mà chạy đến hỏi:
"Tô Viễn, anh đang làm gì vậy, cần em giúp không?"
Tô Viễn nghe tiếng liền biết ngay là ai.
Anh không thèm quay đầu nhìn lấy một cái, chỉ tùy tiện trả lời:
"Đem đồ đi bán, kiếm tiền mua lại công ty này."
Đến trả lời cũng không chịu trả lời đàng hoàng.
Nhưng Diệp Ứng Tinh không quan tâm đến vấn đề này, anh chịu nói chuyện với cô là tốt lắm rồi.
Tô Viễn xếp hết những linh kiện hỏng vào một cái thùng to, một mình vác nhìn thật vất vả.
Diệp Ứng Tinh sợ anh mang nặng, chủ động lên tiếng giúp đỡ:
"Anh cần em giúp không?"
"Nếu cô có lòng vậy thì, mang cái thùng nhỏ kia đi theo tôi."
Diệp Ứng Tinh nhìn theo hướng Tô Viễn chỉ.
Cái thùng đó đúng là nhỏ thật, nhưng trong đó đựng rất nhiều, đối với cô thì hơi quá sức.
Thế nhưng nghĩ đến bản thân đã lên tiếng, nhất định phải làm cho bằng được.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Tình Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Tình Yêu, truyện Không Tình Yêu , đọc truyện Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu chương mới