Dịch Thiên Kỳ nhận được tin tức có người nhìn thấy hai bóng người một nam một nữ vác theo một cái bao lớn ở cảng biển.
Bởi vì thấy đáng nghi cho nên người đó đã báo cảnh sát.
Vừa nhận được tin, hắn phóng xe như bay đến chỗ đó, trong mắt toàn là sát khí.
Dịch Thiên Kỳ đã quá nhân từ rồi, cho nên bọn họ to gan dám động đến người của hắn.
Từ Diệu Hàm đứng trước biển, gió thổi làm tóc cô ta bay loạn.
Cô ta vuốt lại tóc, quay người nhìn Âu Xuyên nói:
"Đem chị ta ra đây đi, giải quyết nhanh rồi về."
Âu Xuyên gật đầu rồi quay người rời đi.
Từ Diệu Hàm đứng nhìn biển, trong mắt phức tạp không nhìn ra được cảm xúc.
Ngày hôm đó sau khi Diệp Như Nguyệt rời đi, Âu Xuyên đã đem theo tấm thẻ đó đi tìm Từ Diệu Hàm.
Đang lúc túng thiếu, cô ta đương nhiên sẽ đồng ý giúp anh ta, sau đó hai người sẽ chia đôi số tiền này.
Mục đích thứ nhất là vì tiền, còn mục đích thứ hai, chính là Từ Diệu Hàm sớm đã sinh hận với Từ Đan Đan.
Bây giờ có Âu Xuyên giúp đỡ, cô ta liền muốn giải quyết cô.
Âu Xuyên đưa Từ Đan Đan ra ngoài, đứng trên bờ.
Nước biển chảy xiết, sóng cuộn ào ào.
Từ Diệu Hàm nhìn sóng biển, nói với cô:
"Chị còn lời nào trăn trối không?"
Từ Đan Đan nhìn bóng lưng Từ Diệu Hàm, chưa bao giờ cô cảm thấy bóng lưng của đứa em gái này lại cô đơn như vậy.
Trước đây hạnh phúc luôn vây quanh cô ta, nhưng bây giờ mọi thứ giống như đang chống lại cô ta vậy.
"Sau này, đừng ham chơi như vậy nữa, nên trưởng thành đi, chăm sóc ba mẹ cho tốt."
Đây là những lời cuối cùng cô dành cho Từ Diệu Hàm, mong rằng sau khi cô đi, em gái có thể thay đổi.
"Giải quyết đi."
Từ Đan Đan không biết bản thân có nghe lầm không, nhưng cô nghe được trong giọng nói của Từ Diệu Hàm có chút nghẹn ngào.
Âu Xuyên đẩy cô về phía trước.
Tay anh ta run run, không dám đẩy cô xuống.
Lúc bàn tính thì rất hùng hổ, lúc làm lại như con rùa rụt đầu.
Bởi vì phía trước trơn trượt, Âu Xuyên chỉ đẩy nhẹ một cái, cô liền bị trượt chân ngã xuống.
Phía dưới nước sâu, tay cô lại bị trói, thân thể dần dần bị chìm xuống.
Trước lúc mất đi ý thức, Từ Đan Đan đã nhìn thấy một người đang bơi về phía mình.
Từ Đan Đan tỉnh lại vẫn thấy đầu óc choáng váng, còn có chút khó thở.
Cô nhìn xung quanh một màu trắng xóa, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào khiến cô bị chói mắt, chỉ có thể nhắm lại.
Người bên cạnh nhìn thấy động tĩnh của cô vội đứng dậy hỏi:
"Đan Đan, em thấy sao rồi, có khó chịu chỗ nào không?"
Từ Đan Đan chầm chậm mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy đối phương là Dịch Thiên Kỳ liền thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Tình Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Tình Yêu, truyện Không Tình Yêu , đọc truyện Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu full , Không Tình Yêu chương mới