Năm năm tìm thuốc, bước bước lệ rơi.
Năm đó Thiên Thiên đang độ xuân xanh, là thời kỳ đẹp nhất của đời người
Từ thiên chỉ kiều nữ thoáng cái rơi xuống vực sâu.
Nhưng nàng không tìm đến cái chết, mà dùng một thái độ rất bình tĩnh lạnh nhạt tiếp nhận sự thật này.
Đến khi hai người đặt chân đến thành Long Thủ, mình lại ra ngoài tìm kiếm danh y, Thiên Thiên ở khách sạn chờ mình quay về. Truyện Đoản Văn
Nhưng đến khi mình trở về, Thiên Thiên đã mất tích.
Trên bàn chỉ ¡ một trang giấy, một bài thơ.
Nam nhỉ chí bình sinh, một trận chiến hùng thành, gánh trọng trách giang sơn, chớ lụy tình nhi nữ.
Sau hôm nay từ biệt, trôi dạt đến chân trời, tâm này như trăng sáng, đêm đêm chiếu người đi.
Từ đó về sau, Tân Phương Dương giông như phát điên mà tìm kiếm Lữ Thiên Thiên hai năm nhưng vẫn không thể tìm được. Mỗi thành phố hai người từng đi qua, Tân Phương Dương đều tìm thử.
Quê nhà của hai người, Tân Phương Dương lật tung mấy thước đất lên tìm cũng không thấy được bóng dáng. Lữ Thiên Thiên.
Cuối cùng, tình cảm sâu nặng của Tân Phương Dương đều biến thành phẫn nộ, phẫn nộ với hai người năm đó từng ám toán họ, sau bảy năm, chính thức bắt đầu trả thù.
Tân Phương Dương nhanh chóng tìm được hai người kia, giao chiến với nhau nhiều lần, thực lực Tân Phương Dương vốn hơn xa đối phương, nhưng trong bảy năm tìm kiếm Lữ Thiên Thiên hầu như không hề tu luyện, còn hai người đối phương biết Tân Phương Dương chắc cắn sẽ tìm đến trả thù, không ngừng khổ tu, tu vi tiến bộ vượt bậc. Sau nhiều lần giao chiến, Tân Phương Dương rơi xuống thế hạ phong.
Kết quả là trong một trận chiến, Tân Phương Dương trọng thương chạy trốn.
Nhưng thù này, Tân Phương Dương không muốn mượn tay người khác bèn dứt khoát đến Nhật Nguyệt quan đầu quân nhập ngũ, mượn việc đối kháng Vu Minh mà ta luyện tu vi của bản thân, tổng cộng trăm ngàn trận chiến lớn nhỏ, quân công vô số.
Từng có rất nhiều đồng bào đều chết trận ở ngoài Nhật Nguyệt quan, nhưng mỗi lần chiến đấu đều xung phong quyết tử. Tân Phương Dương một ngựa đi đầu lại sống sót như một kỳ tích.
Tâm này như trăng sáng, đêm đêm chiếu người đi.
Thiên Thiên, có phải em luôn bảo vệ ta không?
Thăng tới cảnh giới đến Anh Biến, Tân Phương Dương tích lũy công huân thành tướng quân, nhưng tình triều bị ép xuống lâu ngày lại ngóc đầu trở lại không cách nào ngăn nổi.
Ta hoàn thành rồi.
Thiên Thiên.
Nam nhỉ chí bình sinh, một trận chiến hùng thành, gánh trọng trách giang sơn, chớ lụy tình nhỉ nữ
Ta đã hoàn thành lời dặn dò của em nhưng ta vẫn không thể bỏ được em, cũng không thể tha cho kẻ thù.
Tân Phương Dương mặc kệ quan trên níu giữ, dứt khoát từ chức, lại bước đi trên con đường trả thù, mười năm trôi qua trong nháy mắt, chém chết một kẻ thù dưới lưỡi kiếm, tên còn lại cũng trọng thương tháo chạy, chẳng biết tung tích.
Sau đó, Tân Phương Dương lại lên đường tìm kiếm Lữ Thiên Thiên.
Năm đó khi rời khỏi quân đoàn, Tân Phương Dương đứng ngoài lều vải của Đông Phương đại soái - tổng soái của bản bộ suốt một đêm, xin Đông Phương đại soái lấy phương pháp vọng khí đặc biệt của hẳn chỉ cho mình một phương hướng.
Sau một đêm, Đông Phương đại soái vẫn không hề xuất hiện. Đến cuối cùng, vệ binh đưa ra một tờ giấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khuynh Đảo Thiên Hạ, truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ , đọc truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ chương mới