“BốpI”
Lại bị ăn thêm một hèo nữa.
Nhưng mà hèo này đã nhẹ đi nhiều.
Tả Tiểu Đa lập tức khựng lại, sững sờ nguyên tại chỗ, mắt không thể tin nhìn cha mình.
Tả Trường Lộ chậm rãi: “Lão tử là cha ngươi, cứ coi như là đánh oan ngươi đi, chẳng lẽ ngươi còn muốn đánh lại?”
Tả Tiểu Đa uất ức không dám nói tiếp nữa: “Không dám a”
“Thế chả phải là xong chuyện rồi sao?” Tả Trường Lộ thản nhiên nói: “Xong rồi.” Tả Tiểu Đa im lặng hỏi ông trời.
Chẳng lẽ ta phải chịu oan trận đòn này rồi sao? Bịch một tiếng, trước mặt hắn xuất hiện một cái cái túi nhỏ.
“Trong này, là năm mươi viên Tỉnh Hồn ngọc hạ phẩm. Trong thẻ có một trăm nghìn tệ. Ngày mai cầm đi nộp học phí.”
“Còn nữa, đây là mười viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm, ngươi cầm lấy, thường ngày tu luyện, hẳn là đủ ngươi dùng trong một tháng. Nhưng mà để an toàn, ngươi cứ chừng hai mươi ngày, lại tới tìm ta cầm mười viên, tu luyện chuyện này, tài nguyên càng nhiều càng tốt, không cần phải dùng dè sẻn đâu.”
Tả Tiểu Đa lập tức kinh ngạc! Mười viên Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm! Mặc dù nhà họ Tả có cửa hàng Tinh Hồn thạch, nhưng giá cả Tỉnh Hồn ngọc trung phẩm, Tả Tiểu Đa cũng biết, một viên này có giá
Mà lại, tỉ lệ cực thấp. Rất khó mở được.
Mở mấy trăm viên Tinh Hồn thạch, có thể xuất hiện một viên trung phẩm đã coi như là rất tốt rồi.
Hôm nay thế mà cha mình lại hào phóng như vậy!
Trước đó cũng đâu có hào phóng như vậy với chị Tiểu Niệm đâu!
Tả Trường Lộ thản nhiên nói: “Vẫn là câu nói kia, chuyện tiền nong, ta là trụ cột gia đình, cứ để ta giải quyết. Hai người các ngươi, chỉ cần học tập cho thật giỏi, tu luyện cho thật tốt là được rồi.”
“Tạm thời cái gia đình này, còn không cần hai người các ngươi đến chèo chống. Chờ đến lúc nào lão tử không bon chen nổi nữa, lại tới lượt các ngươi làm chủ, nhớ chưa?”
*À mà, trả lại năm nghìn tệ tiền tiền riêng cho hắn đi. Cái tên thần giữ của này tích cóp năm nghìn tệ mà tích cả mười năm rồi, một xu cũng chưa từng tiêu vào, khụ khụ, thôi trả cho hắn đi.”
Tả Trường Lộ bàn giao lại với Ngô Vũ Đình một tiếng, rồi quay người đi thẳng, tốc độ rất nhanh đi vào phòng làm việc.
Nhưng Tả Tiểu Đa lại đột nhiên cảm giác trong lòng rất vui vẻ.
Bởi vì hắn cảm giác cha mình bỏ đi có vẻ như có chút chật vật.
Kiểu kiểu đang cố gắng bỏ trốn vậy.
Ừm, đây nhất định là cảm giác ngại ngùng khi đã trách oan ta, đánh oan ta, nhưng lại mất mặt không muốn nói xin lỗi con trai mình.
Ha ha hắc, cha à, ngươi bỏ đi thế này, có chút chật vật đó nha...
Mà năm nghìn tệ vốn tưởng mất bây giờ lại được lại, quả thực là một niềm vui bất ngờ!
Người nào đó mặc dù cái mông vẫn đau rát như cũ, nhưng tâm trạng lại vô cùng hí hửng, như là vừa đánh thắng một trận lớn!
Từ bé tớ lớn, lần đầu tiên nhìn thấy cha mình phải vội chạy đi trốn như vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khuynh Đảo Thiên Hạ, truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ , đọc truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ chương mới