Tả Tiểu Niệm đã xông tới, khẽ vươn tay nắm chặt quai hàm của Tả Tiểu Đa, hung thần ác sát hỏi: "Nói, ngươi muốn tiền làm cái gì?"
"Đau đau đau..." Tả Tiểu Đa hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào dưới tay Tả Tiểu Niệm, hít một hơi khí lạnh, giận dữ nói: "Buông tay! Ta muốn tiền... đương nhiên là có chuyện cần dùng tới!”
Tả Tiểu Niệm kề sát mặt hắn, quan sát hắn cả buổi, khoảng cách quá gần, thậm chí Tả Tiểu Đa còn cảm nhận được hơi thở nóng hổi và vị ngọt trong miệng Tả Tiểu Niệm.
Không khỏi choáng váng một cái, cả giận nói: "Đã kêu ta đừng có suy nghĩ nhiều, ngươi đừng có tới chọc ta."
"Hừ... ai mà thèm." Một lúc sau, Tả Tiểu Niệm mới buông hắn ra, lật tay một cái, trong tay xuất hiện một viên đan dược màu đỏ, hừ một tiếng, nói: "Ngươi ăn cái này thì tỷ sẽ cho tiền ngươi."
"Ai... đã nói với ngươi rồi, vô dụng..." Tả Tiểu Đa cầm lấy, nhìn cũng không nhìn, ném vào trong miệng.
Đây là một viên Tẩy Tủy Đan cấp thấp.
Từ khi Tả Tiểu Niệm bộc lộ tài năng đến nay, người đẹp, tư chất lại tốt; người theo đuổi nàng có thể xếp hàng ba vòng quanh Phượng Hoàng Thành. Mà các loại đan dược cấp thấp mà nàng lấy được cũng nhiều vô số.
Nhưng mà mọi người đều biết, Tả Tiểu Niệm chỉ có hứng thú với loại đan dược có thể đề cao tinh hồn, đối với mấy loại khác thì nàng hoàn toàn không thèm nhìn tới.
Mặc dù mọi người không biết rõ cho lắm nhưng mà mấy người theo đuổi nàng cũng vừa lòng, quan trọng là loại đan dược này nó rẻ.
Bọn họ không biết, tất cả đan dược mà Tả Tiểu Niệm lấy được đều đi vào bụng của Tả Tiểu Đa hết.
Loại Tẩy Tủy Đan này, Tả Tiểu Đa đã ăn không dưới hai mươi viên...
"Lần này ngươi lại nhặt được?" Tả Tiểu Đa vừa nuốt đan dược vừa hỏi. Ngôn Tình Ngược
"Đương nhiên." Tả Tiểu Niệm nháy mắt mấy cái, hoạt bát nói: "Có người đi trước mặt ta, làm rơi một bình đan dược, ta kêu kiểu gì cũng không thèm quay lại... nên ta đành phải cầm về."
"..." Tả Tiểu Đa im lặng.
"Tỷ, vận may của ngài thật tốt." Tả Tiểu Đa trợn trừng mắt một cái, âm dương quái khí nói: "Đáng thương cho ta từ nhỏ đến lớn ngay cả một đồng tiền xu cũng chưa từng nhặt được, còn ngươi thì cái gì cũng có thể nhặt được, bội phục bội phục."
Bắt đầu từ khi mười ba mười bốn mười lăm tuổi, Tả Tiểu Niệm bắt đầu nhặt được loại đan dược này vô số lần; Tinh Hồn Đan, Tinh Biến Đan, Tỉnh Thần Đan, Tẩy Tủy Đan...
Tất cả đều là đan dược có công dụng đặt nền móng, thức tỉnh tinh hồn, lớn mạnh tinh hồn, phụ trợ tinh hồn...
"Chắc chắn là đám người theo đuổi ngươi cố ý ném xuống... ngươi nhặt thì khác nào thiếu người ta một cái nhân tình?" Tả Tiểu Đa thở dài.
"Thiếu nhân tình gì?"
Tả Tiểu Niệm mở to đôi mắt tròn, nói: "Đây là ta may mắn nhặt được."
Tả Tiểu Đa im lặng: "Nếu người ta không muốn đuổi theo ngươi thì người ta sẽ cố ý làm rớt ngay trước mặt ngươi để ngươi nhặt được? Có ai không biết là ngươi chỉ cần cái này?"
Nàng cau mũi một cái, hừ một tiếng, nói: "Bọn hắn dám ném thì ta dám nhặt; chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện theo đuổi ta? Chẳng lẽ còn có chuyện ta nhặt được đan dược của người nào thì phải đồng ý cho người đó theo đuổi ta? Đây là đạo lý hoang đường gì vậy!"
Tả Tiểu Đa nhìn nữ tử mỹ lệ có da mặt dày như tường thành trước mặt mình, trong lòng không nhịn được mà thở dài một tiếng: Nếu để cho những người theo đuổi nàng biết, nữ thần hoàn mỹ ôn nhu hiền lành trong mắt bọn họ (đã lược bỏ một trăm ba mươi sáu lời ca ngợi)... lại mặt dày vô lại như vậy thì liệu tam quan của bọn họ có bị hủy sạch hay không?
"Vậy tại sao ngươi không nhặt những đan dược khác? Mấy thứ đó quý giá hơn nhiều."
Bạn đang đọc bộ truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khuynh Đảo Thiên Hạ, truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ , đọc truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ chương mới