Lưu Kiếm Thanh do dự một chút, nhìn một chút các huynh đệ đều đang có ánh mắt phức tạp, nói: “Phi Long, hôm nay chúng ta dự định đi phía bắc, phía nam bên kia không an toàn lắm, không nên đi hướng đó, nếu không hai nhóm chúng ta hợp thành một đội ngũ, đi cùng nhau cũng có người chăm sóc chiếu cố nhau, cùng đi hoang mạc phía bắc bên kia.”
Vương Phi Long cười lắc đầu: “Ngươi dẹp đi, hai nhóm chúng ta sát nhập cùng một chỗ? Thế thì nhiêu người quá, vốn đã xuất phát chậm rồi, lại nhiều người như vậy cùng một chỗ, dù có tìm thấy vài thứ, cũng không đủ chia, ta không muốn bởi vì chia không đều mà phải đánh nhau với các ngươi.”
“Chúng ta đi phía nam”
Vương Phi Long vung tay lên: “Trở về làm bữa rượu nhé”
Lưu Kiếm Thanh tiến lên một bước, trầm giọng nói: “Phi Long, phía nam bên kia là nguy hiểm thật, ta trước đó tìm đại sư tính qua... Ngươi đi với ta tới phía bắc đi, bên kia an toàn.”
“Cái gì? Ngươi nói cái gì? Tìm đại sư tính qua?”
Vương Phi Long dùng ánh mắt khó tin nhìn Lưu Kiếm Thanh, đột nhiên cất tiếng cười to, dùng tay võ lên bắp đùi của mình: “Ha ha ha ha, này Sư Tử, ngươi vẫn là Sư Tử mà ta biết đấy sao, ngươi làm ta cười đau cả bụng đây này! Ha ha ha ha ha...”
Cười một hồi lâu, lúc này hắn mới đứng lên, gạt Lưu Kiếm Thanh qua một bên, cười to nói: “Các huynh đệ, đi thôi...”
Nói xong hắn dẫn đầu, bay nhanh về phía nam.
Sau lưng hai mươi người đi tới cười phất tay: “Lưu ca, khi nào về làm chầu rượu nha!”
“Sư Tử ca, hẹn gặp lại!”
Một đoàn người nhao nhao tiến về phía trước, cười nháo, hăng hái tiến về phía nam.
Nhưng mà lúc đó đã là mặt trời chiều ngã về tây, ánh tà dương đỏ quạch như máu.
Đoàn mười người của Lưu Kiếm Thanh mãi một lúc lâu cũng không có lên tiếng.
“Lão đại, chúng ta đâu đây?”
“Vương Phi Long mang theo Phi Long đội của hắn đi về phía nam, chúng ta thì không đi được, chính như hắn nói, mỗi người đều có lập trường của riêng mình, một khi tìm được đồ tốt thì khó mà phân chia đồng đều, khó tránh khỏi dẫn đến tranh giành... Hắn không muốn đánh cùng chúng ta, tội gì chúng ta phải đi theo hắn tranh giành.”
Lưu Kiếm Thanh hít sâu một hơi: “Chúng ta đi hướng bắc”
“Có lẽ... Tiểu tử kia nói cũng chưa chắc đúng." Một người trong đội nói.
“Nếu là không chuẩn mới là tốt nhất.”
Lưu Kiếm Thanh ngửa đầu, ngóng nhìn về phía bầu
trời phía nam, đội ngũ của Vương Phi Long cũng đã đi xa, không nhìn thấy nữa.
Bốn phía nhà cao tầng, tại một bên khác, trên quảng trường nhỏ, tiếng người huyên náo, âm nhạc ầm ầm rung động, mấy trăm người đang nhảy aerobic.
“Thiên nhai mênh mông là của ta...”
Tiếng cười đùa của trẻ con, bóng dáng những người trẻ tuổi đuổi bắt nhau...
Một bên khác, là cái biển cực lớn: “Tập đoàn Mộng Thị, biến giấc mơ của bạn trở thành sự thật”
Ráng chiều rực rỡ, ở trên bầu trời thành phố chập chờn, chiếu rọi, dưới đèn đường, dòng người liên miên không dứt, trên đường là dòng xe cộ lướt đi như dòng sông cuồn cuộn không ngừng.
Lưu Kiếm Thanh ánh mắt giật mình lo lắng một chút.
“Chúng ta đi!”
Nhìn theo nhóm người Lưu Kiếm Thanh đi ra ngoài.
Bạn đang đọc bộ truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khuynh Đảo Thiên Hạ, truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ , đọc truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ chương mới