“Cực kỳ chính xác, đã đạt tới lô hỏa thuần thanh, cảnh giới đại viên mãn không hề có chút tỳ vết nào.” Ánh mắt Mục Yên Yên lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Ngoại trừ tu vi của bản thân còn yếu, cho dù là lão Võ Sư đã luyện ba môn võ công này mười mấy năm cũng không nhất định sẽ đánh tốt được như hắn, vận dụng ngày càng thuần thục rồi.”
Mục Yên Yên nói: “Tiểu Niệm, em trai của ngươi thật sự là đáng tiếc.”
Trong mắt Tả Tiểu Niệm hiện lên một vệt kiêu ngạo, nói: “Em trai của ta là thiên tài, chuyện ấy từ trước tới giờ †a chưa hề nghỉ ngờ. Chẳng qua lúc trước hắn hoang tưởng kỳ lạ nhiều năm, làm chậm trễ thời gian. Nhưng ta †in tưởng hẳn có thể tìm trở lại, đạt được vinh quang hắn đáng lẽ nên có được, để ta, để ba mẹ cảm thấy quang vinh.”
Mục Yên Yên trầm ngâm gật đầu: “Trầm Ngư, ngươi có thể đi vào.”
“Sư phụ, chuyện này thương lượng chút đi..."
Da đầu Mộng Trầm Ngư có chút run lên: “Em trai này của Niệm sư tỷ quả thật là quái vật... Ta cũng không thể đánh chết hản, hơn nữa còn phải luôn áp chế tu vi bản thân, miệng của hắn lại như hố phân, mỗi câu đều có thể làm người ta tức chết, ta thật sự sợ ta nhất thời trong lòng tức giận xuống tay không đúng mực..."
“Còn có thể năng của người này cũng là cấp bậc quái vật, lấy tu vi của Võ Sư, thậm chí là vượt ngoài Võ Sư cũng chỉ là vài phút là bị ta ép khô, nhưng tiểu tử. này... thật giống như là con gián, đánh mãi không chết, người ta thật sự là mệt mỏi lắm, ngươi xem có thể...”
Mục Yên Yên nheo lại mắt: “Ngươi còn nói mệt? Rõ ràng chính là ngươi trong khoảng thời gian này tu luyện lười biếng rất nhiều! Tiến độ bản thân quá chậm, chậm đến nỗi làm ta thất vọng! Ngươi xem Tả Tiểu Đa người ta là tu luyện như thế nào kìa! Tu luyện cố gắng thế nào, khắc khổ ra sao, thái độ đối với tu luyện là như thế nào. hả? Căn bản là liều mạng muốn tiến bộ, còn ngươi thì sao, lại là thái độ ra sao?”
“Mỗi người đều có sở trường, mà sở trường của Tả Tiểu Đa là sự dẻo dai của hắn, sức lực mạnh mẽ của hắn, nghị lực của hắn, tâm tính của hắn, chỉ dựa vào những điểm này thôi, thì mỗi một điểm đều ở trên ngươi, còn vượt ngươi rất xa, đáng lẽ ngươi nên học tập theo mới đúng.”
“Nếu Tả Tiểu Đa có điều kiện như ngươi, hoàn cảnh như ngươi, ta tin tưởng hắn muốn đuổi theo kịp ngươi chỉ là vẫn đề thời gian mà thôi! Cho dù là lúc trước hắn đã mất rất nhiều thời gian để bắt đầu.” Mục Yên Yên hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Mục Yên Yên còn một câu không tiện nói, nếu Mộng Trầm Ngư thật sự bị Tả Tiểu Đa đuổi kịp, vậy thật sự là đúng như lời Tả Tiểu Niệm nói, làm sư môn xấu hổ, làm trò cười cho thiên hạ, liên lụy đến nàng là sư tôn cũng không còn mặt mũi gặp người khác!
“Sư tỷ.."” Mộng Trầm Ngư còn muốn làm nũng với Tả Tiểu Niệm, nhưng vừa mới kêu lên một tiếng đã bắt gặp. ánh mắt lạnh như băng của Tả Tiểu Niệm.
Tại sao lại nhìn ta như vậy?” Mộng Trầm Ngư tức giận nói.
“Nếu ngươi đã cảm thấy mệt, vậy bây giờ ngưng lại cũng được, ta vào dẫn hắn ra.”
Tả Tiểu Niệm từ từ nói: “Nhưng ước định của chúng †a cũng dừng tại đây, lời đã nói ra phải tuân thủ, không giữ chữ tín thì không xác lập, ngươi đã không thể hoàn thành ước định sao có thể yêu cầu người khác tuân thủ ước định?!”
Mộng Trầm Ngư khẽ cắn môi!
“Không phải chỉ là đánh nhau với một tên Tả Tiểu Đa thôi sao! Chẳng lế bổn cô nương thật sự không bằng hắn?!”
Nàng dứt lời thì ngẩng đầu ưỡn ngực bước vào cửa.
Bạn đang đọc bộ truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khuynh Đảo Thiên Hạ, truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ , đọc truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ full , Khuynh Đảo Thiên Hạ chương mới