Tên người gọi điện tới là Doãn Khang Hòa.
Trình Gia Mục nghe theo Hoắc Dật phân phó mà mở loa ngoài.
Doãn Khang Hòa: “Tiểu Mục, chuyện quay quảng cáo lần trước tôi nói với cậu có khả năng sẽ quay sớm.
Tay cậu thế nào rồi?”
Tay trái của Trình Gia Mục còn kẹp trong lớp băng vải, nhưng cậu cảm thấy Hoắc Dật chẳng qua là chuyện bé xé ra to.
Thân thể trẻ tuổi khôi phục rất nhanh, thực ra đã sớm liền lại, vậy nên cậu cam đoan với Doãn Khang Hòa: “Đã rất tốt rồi.”
Doãn Khang Hòa: “Vậy là tốt rồi, nếu như không được thì không cần cậy mạnh.”
Trình Gia Mục: “Thật sự không sao mà.”
Hoắc Dật nhíu nhíu mày, muốn mở miệng ngắt lời lại nhịn xuống.
Trong vô thức, hắn vẫn không muốn để cho người khác biết được quan hệ giữa mình và Trình Gia Mục.
“Vậy thì được, thời gian quay sớm nhất cũng phải là tuần sau, tôi đã nói chuyện qua với đạo diễn Thạch.
Đúng rồi, nghe nói Hoắc tổng tìm cậu nói chuyện? Thế nào, hắn mắng cậu sao?”
Hoắc Dật và Trình Gia Mục đều không hiểu chuyện gì, cơ mà dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng sếp ở ngay bên cạnh, Trình Gia Mục cũng không dám mạo muội hỏi, đành phải nói: “Không có.”
Nhưng Doãn Khang Hòa lại không có ý định ngừng cái đề tài này: “Không có chuyện gì hả? Hoắc tổng là như thế đó, tính tình hắn không tốt cậu cũng không phải không biết.”
Trình Gia Mục nghe xong cảm thấy mồ hôi lạnh liền chảy ròng, Hoắc Dật đang ở ngay đây đó!
Doãn Khang Hòa: “Hoắc tổng ấy mà, nói năng chua ngoa, tâm cứng như đá.
Trừ chuyện mặt thối, tính cách có hơi nóng nảy của nhóm máu B, nhưng trong đám phú nhị đại thì cũng xem như chấp nhận được.”
Trình Gia Mục vừa nghe vừa trộm nhìn Hoắc Dật, cậu như ngồi trên bàn chông, cực kỳ muốn ném điện thoại đi rồi nói một tiếng: ‘tôi không quen người này’, đồng thời ở trong lòng yên lặng đốt một ngọn nến cho Doãn Khang Hòa.
“Tôi cảm thấy hình tượng cậu hình dung rất đặc biệt, ngao tổng ha ha ha ha ha ha, cậu có biết không, biệt hiệu này đã được lan truyền ở công ty rồi đó!” Trình Gia Mục vội vàng rống to: “Không có việc gì thì tôi tắt máy đây, tín hiệu không tốt!”
Đầu dây bên kia, Doãn Khang Hòa chẳng hiểu gì hết.
Cái này rõ ràng là cậu kể cho Đồng Hoài Cẩn, lúc Đồng Hoài Cẩn hấp tấp nhanh chóng chia sẻ biệt hiệu này cho hắn đã chọc cho Doãn Khang Hòa cười một hồi lâu.
Thế nào mà nhắc đến với bản gốc lại khiến cậu xù lông thế này?
Trong xe.
Hoắc Dật: “…”
Trình Gia Mục: “…”
Hoắc Dật một tay lái xe, một tay thao tác trên màn hình nhỏ kết nối với điện thoại trong xe, rất nhanh, nữ thư ký Triệu Băng đã nghiêm chỉnh lên tiếng: “Hoắc tổng, có gì dặn dò?” Hoắc Dật: “Trừ một tháng tiền thưởng của Doãn Khang Hòa.”
Triệu Băng: “…”
Triệu băng: “Được rồi, Hoắc tổng.”
Hoắc Dật cúp điện thoại, Trình Gia Mục càng cảm thấy sợ hơn.
Hoắc Dật hỏi: “Ngao tổng là có ý gì? Ngao cái gì?”
Trình Gia Mục gượng cười.
Hoắc Dật lại nói: “Tự cậu nói, hay là chờ lát nữa xuống xe tôi hỏi lại cậu một lần nữa?”
Trình Gia Mục hung hăng lắc đầu một cái: “Chính là… Chó ngao Tây Tạng.”
Không khí bỗng trầm mặc quỷ dị, Hoắc Dật giận quá hóa cười, cũng không biết đầu óc Trình Gia Mục cả ngày đều suy nghĩ cái gì? Mình thật sự hung dữ như vậy sao? Trình Gia Mục ngay cả liếc nhìn hắn cũng không dám, cậu đợi đã lâu, nhưng cũng không đợi được tiếng Hoắc Dật gào thét.
Xe dừng trong một toà chung cư cấp cao gần đó, Hoắc Dật quét thẻ lên lầu, Trình Gia Mục tự biết đuối lý nên không dám thở mạnh mà yên lặng đi theo Hoắc Dật, mở cửa vào nhà.
Căn phòng này chí ít cũng cỡ hai trăm mét vuông, trang trí nội thất hiện đại hóa nhưng rất đơn giản.
Trong phòng khách rộng lớn với tông đen trắng có TV gắn tường, đồ dùng trong nhà cũng đều là hai màu này, còn lại là giấy dán tường màu cam nhạt, sàn nhà lót gỗ sạch sẽ nhìn qua cực kỳ ấm áp.
Hoắc Dật nói: “Nhà thuê, nhưng là nhà mới.
Môi giới nói, đây là quà cưới được chuẩn bị cho đôi vợ chồng trẻ, thế nhưng chưa ở được ngày nào họ đã xuất ngoại định cư.
Để lại căn nhà này không bỏ cũng không bán, coi như là đầu tư, dù sao giá nhà cũng cao đến dọa người.”
Cậu cũng không để ý đây là nhà mới hay là nhà cũ, trọng điểm là đang êm đẹp sao lại đi thuê nhà ở a? Hoắc Dật nói tiếp: “Tôi đã nói chuyện với đoàn làm phim rồi, là bởi cậu bị thương nên không tiện ở lại khách sạn.
Công ty sẽ thuê cho cậu một phòng gần bệnh viện một chút.”
Trình Gia Mục có chút không dám tin: “Vậy tại sao lại thuê nhà lớn thế này? Mà nhiều lắm thì một hai tháng là tôi sẽ hơ khô thẻ tre (hết xuất diễn) a?”
Hoắc Dật sờ mũi một cái: “Có thể tôi sẽ tới thăm cậu, ở khách sạn không tiện.”
Trình Gia Mục: “… Tốt.”
Hoắc Dật: “Đúng rồi, ngày mai tôi sẽ đi, đã lâu không về công ty rồi, có rất nhiều chuyện.”
Trình Gia Mục nghĩ thầm: “Nên trở về sớm đi, đường đường là tổng giám đốc mà liên tiếp hơn một tháng không ở công ty.
Vậy mà công ty chưa có đóng cửa, đúng là kỳ tích.”
Vậy nhưng có một chuyện khiến cậu càng cảm thấy hứng thú hơn, không hỏi thì sẽ không thoải mái, Trình Gia Mục hỏi: “Hoắc tổng, nhà này anh thuê bao lâu?” Hoắc Dật nghĩ nghĩ giống như đang nhớ lại.
Cậu biết nhất định không phải Hoắc Dật tự mình thuê, nhưng mà thuê bao lâu dù sao cũng nên có ấn tượng chứ, quả nhiên, Hoắc Dật nói: “Một năm.”
Trình Gia Mục: (⊙_⊙?)
Hoắc Dật: “Hình như là thuê một năm đó.”
Vậy sẽ lãng phí bao nhiêu tiền a! Mặc dù đời trước Trình Gia Mục cũng là một đại minh tinh, tài sản cố định hay không cố định cộng lại cũng hơn tám chữ số.
Nhưng rốt cuộc cậu cũng là kẻ nhà nghèo lần mò từ dưới đáy xã hội đi lên, đối với loại hành vi xa xỉ lãng phí này bất mãn hết sức!
Đại tổng tài động một chút lại tiêu tiền như nước chỉ vì đổi lấy nụ cười của mỹ nhân.
Loại hình ảnh này đặt trên người cậu, thực tế quá khó để tiếp nhận, Trình Gia Mục rất muốn nói: “Không bằng anh đem tiền cho tôi.
Tiền cho thuê nhà có lời cỡ nào chứ, số tiền khác cũng có thể dùng để quản lý tài sản.” Nghĩ đến quản lý tài sản, Trình Gia Mục lại khôi phục lý trí.
Rốt cuộc thì cậu cũng tự mình nhận ra năng lực quản lý tài sản của bản thân ra sao, giao cho cậu quản lý thật đúng là không bằng vứt tiền đi.
Nhưng ở được mấy ngày, Trình Gia Mục lại cảm thấy tiền này tiêu rất có giá trị.
Rất nhanh, đám người Đồng Hoài Cẩn đã biết đến chuyện này, còn nháo muốn tham quan phòng ở.
Bạn đang đọc bộ truyện Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế, truyện Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế , đọc truyện Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế full , Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế full , Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế chương mới