- Lần thứ hai tìm hiểu phong chi họa quyển, mặc dù không có thu hoạch khác, nhưng mà ta nhận được tin tức mơ hồ, phong chi họa quyển giống như thứ trong mật thất Sở gia tổng cộng còn có bảy bức.
Sở Mộ thầm nghĩ.
- Hẳn đây là một trong bảy bức còn lại a.
Không phải là Sở Mộ sinh ra suy nghĩ linh tinh, mà bởi vì thứ trong tay hắn quả thực quá giống với phong chi họa quyển lúc trước.
Lập tức trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ không thể nào khống chế được.
Nếu như thực sự là đồ vật cùng loại với phong chi họa quyển, một khi mở ra, tất sẽ có chấn động truyền ra.
Mà Sở Mộ cũng không chắc thứ cùng loại với phong chi họa quyển này có giúp hắn tiến vào trong trạng thái nào đó. Mà dưới trạng thái này, có thứ đồ vật gì không hắn cũng không biết trước được.
Huyết Yêu cảnh không phải là chỗ an toàn, thậm chí hoàn toàn không có chút liên quan nào tới hai chữ an toàn.
Một lần nữa thu bức họa này vào trong Oản luân không gian, Sở Mộ lại đem Huyết Yêu hạch, đan dược, linh thạch... Chuyển toàn bộ vào trong Oản luân không gian trung phẩm, lại nhét Oản luân không gian hạ phẩm vào trong ngực.
Kỳ thực bỏ Oản luân không gian hạ phẩm vào trong Oản luân không gian trung phẩm cũng không tệ, Sở Mộ cũng rất muốn làm như vậy.
Nhưng mà không được, Oản luân không gian bên trong đều có không gian, bất kể là lớn hay nhỏ, bên trong đều là có không gian.
Muốn đem Oản luân không gian này ném vào trong Oản luân không gian khác, không gian bên trong sẽ sinh ra lực bài xích. Mà kết cục cuối cùng của lực bài xích này chính là một không gian bên trong hai Oản luân không gian sẽ bị sụp đổ, cũng có nghĩ là oản luân không gian bị hủy hoại.
Trên sách nói như vậy, nhưng mà hiện tại Sở Mộ không có khả năng đi nghiệm chứng xem cách nói này có là thật hay không. Đối với hắn mà nói, bất kể là Oản luân không gian trung phẩm hay là Oản luân không gian hạ phẩm đều rất trân quý. Hủy hoại bất luận một cái nào đều là hành động ngu xuẩn.
Cuối cùng Sở Mộ đem thanh trường kiếm màu đỏ dài hẹp kia nhặt lên, bỏ vào trong Oản luân không gian. Thanh trường kiếm màu đỏ như máu này theo Sở Mộ phán đoán, hẳn là kiếm khí trung phẩm.
- Kế tiếp là lúc đi tôi luyện kiếm thuật a.
Ba đầu tiểu Huyết Yêu nhất vân xuất hiện ở nơi đó không xa, nhìn thấy nhân loại chạy tới lập tức hưng phấn vạn phần, phát ra tiếng kêu ngao ngao mừng rỡ. Nhưng ngay sau đó chúng cảm nhận được sát khí đáng sợ quấn quanh nhân loại này, trong đó dường như tràn ngập rất nhiều oán niệm của tiểu Huyết Yêu trước khi chết, ba đầu tiểu Huyết Yêu này lập tức rên rỉ.
Ba đầu tiểu Huyết Yêu dừng lại, vô cùng hoảng sợ, vội vàng vỗ đôi cánh sau lưng nhanh chóng lui về phía sau, muốn chạy trốn nhân loại này.
Tuy rằng chúng vô cùng hung hãn, nhưng mà sát khí nhân loại kia phát ra khiến cho chúng nó biết rõ, tiểu Huyết Yêu chết dưới thân kiếm nhân lọai kia ít nhất cũng có mấy trăm đầu, đủ để dọa lá gan của bọn chúng.
Người đang chạy đi kia cũng phát hiện ra ba đầu tiểu Huyết Yêu đang di chuyển, trong mắt có quang mang màu đỏ hiện lên, hơi điều chỉnh phương hướng, tốc độ bỗng nhiên gia tăng, giống như là tùy phong lược ảnh.
Một tiếng sưu sắc bén như xé rách không khí vang vọng, kiếm quang đen kịt như lưu tinh phá không mà đi. Kiếm quang nhoáng lên một cái, hóa thành ba đạo lưu quang, mang theo một đám tiên thiên kiếm khí, từ phía sau lưng xuyên thủng thân thể ba đầu tiểu Huyết Yêu.
Thân ảnh bay vút qua, ngay khi ba đầu tiểu Huyết Yêu còn chưa ngã xuống đất thì lập tức xuất ra mấy kiếm. Tức thì có ba khỏa Huyết Yêu hạch bay lên, tay trái người kia vươn ra chộp một cái, ba khỏa Huyết Yêu hạch biến mất không thấy gì nữa. Đạo thân ảnh này tiếp tục rời đi, thi thể ba đầu tiểu Huyết Yêu lúc này mới ngã xuống đất, nhanh chóng khô quắt lại.
- Hiện tại so với trước khi tiến vào Huyết Yêu cảnh, tuy rằng tu vi ta không có tăng lên, nhưng mà thực lực chỉnh thể lại cường đại hơn không ít.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!