Edit : mocphong Beta: Tiểu Ngọc Nhi Hôm nay Cúc gia trên dưới vô cùng nhộn nhịp, vui vẻ bởi vì Cúc Như Khanh cùng con trai Cúc Ác Du trùng ngày sinh nhật. không ai biết mẹ Cúc Ác Du là ai, ngay cả Cúc Như Khanh trong đầu cũng chỉ mơ hồ nhớ về một hình ảnh đó là có một cô gái thanh tú mang bịt mắt màu đen, hắn chỉ cần thân thể cô trong sạch là đủ. Mặc Thiên Trần trở về nhà thấy mỗi người đều đang bận bận rộn rộn, Lục Thẩm thấy nàng cô hiểu nên tốt bụng nói: “Thiếu phu nhân tan việc! Chúng ta đang chuẩn bị ăn mừng sinh nhật!”. “Sinh nhật? Là Cúc tiên sinh hay là Ác Du?” Long trọng như vậy nên cô đoán nhất định là một trong hai người đó. Lục Thẩm hưng phấn không thôi: “Thiếu phu nhân đoán thử xem” Mặc Thiên Trần bởi vì lần trước chăm sóc Cúc Ác Du, nên cùng với Lục Thẩm quan hệ rất tốt, hơn nữa cô bình dị gần gũi, Lục Thẩm cũng cùng trò chuyện với cô rất thoải mái. “Tôi đoán là Cúc tiên sinh đi!” cô nghĩ Cúc Ác Du dù sao cũng còn nhỏ không cần phô trương như vậy đâu. “Thiếu phu nhân đoán lại lần nữa đi!” Lục Thẩm cười không khép miệng. “Chẳng lẽ là Ác Du?” Mặc Thiên Trần cũng cười. Lục Thẩm nhìn thấy từ đằng xa xe của Cúc Như Khanh đã trở lại, cô vội vã nói: “Thiếu phu nhân, Cúc tiên sinh trở lại, tôi phải đi làm việc đây, là sinh nhật của Cúc tiên sinh cùng tiểu thiếu gia ”. “Cái gì?” Mặc Thiên Trần kinh ngạc che miệng, hai cha con cư nhiên cùng một ngày sinh nhật! cô trong lòng vừa suy nghĩ vừa đi vào phòng khách, lúc này Cúc Như Khanh cùng Cúc Ác Du cũng đi vào, cô nhìn Cúc Như Khanh: “Cúc tiên sinh trở lại!”
Cúc Như Khanh gật đầu một cái, Mặc Thiên Trần đi tới bên người Cúc Ác Du cô cúi thấp người: “Ác Du dì không biết hôm nay là sinh nhật con, dì không có chuẩn bị quà sinh nhật, giờ dì đi ra ngoài mua được có được hay không?” Cúc Như Khanh vừa nghe nàng cô nói như vậy, trong lòng khó chịu, cô rõ ràng là cố tình làm như không biết sinh nhật anh,khuôn mặt lạnh lẽo xoay người liền lên lầu. Trong phòng khách chỉ còn lại Cúc Ác Du cùng Mặc Thiên Trần, Cúc Ác Du chưa từng hưởng thụ qua tình thương của mẹ mà Mặc Thiên Trần lần trước đội mưa ôm bé, trong lòng của bé đã bắt đầu lay động chỉ là trên mặt không chịu biểu hiện ra mà thôi. “Ngày mai là sinh nhật của tôi cùng cha”. Cúc Ác Du nhỏ giọng nói. Mặc Thiên Trần lần này là trợn mắt há hốc mồm, cô không thể tin được trên thế giới này có chuyện kỳ diệu như vậy hơn nữa còn có thể để cho cô gặp được, con gái của cô cũng là ngày mai sinh nhật vậy là con gái cùng với Ác Du là sinh cùng một lúc. ( Dan: *Trợn mắt* song sinh mà người sanh trước một tháng, người sanh sau một tháng mới là chuyện " kỳ diệu" đấy cô hai !!! ) cô ở trong phòng khách kinh ngạc thật lâu, ngay cả Cúc Ác Du rời đi lúc nào cô cũng không biết, cô suy nghĩ không biết nên tặng Cúc Ác Du quà gì vì vậy lại xoay người đi ra khỏi phòng khách. Ngày 1 tháng 5, buổi tối, Cúc Như Khanh ở vịnh Aegean chiêu đãi người thân bạn tốt, người nhà Cúc gia toàn bộ tới, ngoài ra còn có các nhân vật nổi tiếng trong cả hai giới chính thương, cùng các minh tinh trong làng giải trí, dĩ nhiên còn có một người đó chính là Chu Tiểu Kiều. Khi Cúc Như Khanh, Mặc Thiên Trần, Cúc Ác Du ba người cùng nhau tay nắm tay đi ra, toàn sảnh tiếng vỗ tay oanh động, Cúc Như Khanh một thân tây trang cao cấp màu lam nhạt dung hợp với một chút sắc điệu lãnh khốc của anh thường ngày, mà Mặc Thiên Trần một bộ quần áo màu violet, quần dài cao nhã mà phóng khoáng, hai người cùng nắm tay Cúc Ác Du mặc tây tranh nhỏ tiểu thọ tinh đi ra. Chu Tiểu kiều vừa nhìn thấy cả nhà bọn họ ba người, trong lòng chua xót lần nữa dâng lên, tiền đồ xán lạn vốn nên thuộc về của nàng mà lúc này lại chỉ có là âm thầm đau đớn trong lòng. ( Dan: A!! hóa ra là mê tiền chứ hk phải mê anh Khanh s???) trên bàn rượu Chu Tiểu Kiều đi qua mời rượu, cô đứng bên cạnh Cúc Như Khanh: “Khanh! Sinh nhật vui vẻ!” Mặc Thiên Trần nghe được thanh âm ngẩng đầu lên, nhớ nữ nhân này đã từng xuất hiện ở ngày kết , cô nhìn về phía Chu Tiểu Kiều “Cám ơn!” Cúc Như Khanh chẳng qua là nhàn nhạt nói sau đó uống một hơi cạn sạch rượu trong chén ——
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!