Mặc Thiên Trần nhìn bộ dạng khẩn trương của cô, không khỏi gật đầu. Bồi dưỡng nhân tài cần phải có thời gian, mà trực tiếp dùng người tài có thể giảm đi rất nhiều thứ không cần thiết, mà lúc này Tiểu Ngô cùng Lý Thiên Tranh như vậy chính là đối bỉ rồi!!!!
Nói chuyện với khách hàng xong, Mặc Thiên Trần có chút nhức đầu. Cô đứng tại chỗ, xoa xoa đầu. Trần Ngạn lập tức đi tới “Thiếu phu nhân, cô thấy sao rồi?”
“Không có chuyện gì. Trần Ngạn, không cần nói với Như Khanh, tôi chỉ hơi mệt một chút, ngồi một lát là tốt thôi.” Mặc Thiên Trần vội nói
Thành Tây đối với cô mà nói, giống như một giấc mộng. Cô biết mình tại sao lại có tình trạng này. Cúc Như Khanh cũng đã từng vì vậy mà đau lòng. Chỉ là, con người luôn muốn hướng về phía trước, còn những thứ kia cũng đã là chuyện cũ, cũng chỉ có thể chôn trong lớp đất.
“Đại tiểu thư, có phải quá căng thẳng vì đàm phán với khách hàng lúc nãy nên hiện tại mới nhức đầu không?” Tiểu Ngô thấy cô xoa đầu, lập tức quan tâm hỏi
Mặc Thiên Trần bị lời nói ngây thơ của cô chọc cười “Đúng nha! Ai kêu cô không đàm phán với họ?”
“Thật xin lỗi, đại tiểu thư. Lần sau tôi nhất định sẽ đi” Tiểu Ngô đưa tay với đầu Mặc Thiên Trần, êm ái day day vài cái “Đại tiểu thư, thoải mái không?”
“Tốt vô cùng, cảm ơn cô, Tiểu Ngô” Mặc Thiên Trần nhắm mắt lại
Tiểu Ngô nhỏ giọng nói: “Đại tiểu thư, ngàn vạn lần đừng khách khí. Tôi biết tôi ăn nói không khéo léo như Thanh Thanh, cũng không nhẫn nhịn được như Lý tiểu thư, cho nên mới hại cô bị nhức đầu”
“Chớ dại dột, họ là họ, cô là cô. Cô xem không phải bây giờ cô giúp tôi rất tốt sao. Điều này họ không làm được!” Mặc Thiên Trần hơi mở mắt
Sau khi được Tiểu Ngô xoa bóp một lúc, cô cảm thấy khá hơn một chút. Lúc mọi người chuẩn bị rời đi lại thấy Thiên Mộ Dương đi về phía bọn họ.
Trần Ngạn đứng chắn trước người Mặc Thiên Trần: “Thiên Mộ Dương, anh muốn gì?”
Thiên Mộ Dương nhìn Mặc Thiên Trần “Cô nhất định phải đuổi cùng giết tận Thiên Gia chúng tôi sao?”
Mặc Thiên Trần hơi ngẩn ra, sau đó đi đến bên cạnh Trần Ngạn: “Thiên tiên sinh, anh đây là có ý gì? Tôi đã làm gì anh?”
“Thân thể Mộ Đình mới vừa khôi phục, cô cũng không chịu buông tha. Cô không những quay phim hại người, không những đem cô ấy hại chết. Hiện tại lại tới hại cô ấy không có việc làm. Cho dù có cũng chỉ là loại việc làm thấp kém. Các người như vậy còn nói không phải đuổi cùng giết tận sao?” Thiên Mộ Dương giận đến gân xanh đều nổi lên
Mặc Thiên Trần hiểu được, gần đây có nhiều phim điện ảnh hạn chế độ tuổi, đều là do chụp được ở chỗ của ngọc nữ minh tinh Thiên Mộ Đình. Chỉ mới có một năm, cô ấy liền lưu lạc đến tận đây “Đây chính là con đường mà cô ấy muốn chọn, anh không có lý do đem lựa chọn của cô ấy trách tội ở trên người khác, Thiên tiểu thư nếu không làm, cũng sẽ không ai hại cô ấy. Mà bây giờ việc chụp ảnh này, cũng là do cô ấy lựa chọn. Thiên tiên sinh, cô ấy hoàn toàn có thể lựa chọn không chụp. Anh đến trách chúng tôi, không cảm thấy việc làm này rất hoang đường sao?”
Thiên Mộ Dương giống như nổi điên xông lên “Nếu như không phải Cúc Như Khanh sử dụng thủ đoạn chèn ép cô ấy, làm sao cô ấy có kết cục như hôm nay? Cô ấy yêu Cúc Như Khanh là có lỗi sao? Mà Cúc Như Khanh lại đối đãi với Mộ Đình như vậy?”
Cho tới bây giờ người nổi điên ai cũng như nhau, bất cứ ở chỗ nào, tất cả đều giống nhau.
Mặc Thiên Trần than thầm một tiếng, cô không biết Cúc Như Khanh sử dụng thủ đoạn gì, nhưng Thiên Mộ Đình dùng thân thể dụ dỗ anh là thật. Không chỉ thế, còn mượn thân thể để leo lên vị trí cao hơn, nếu như cô ấy dùng chiêu đó với một người đàn ông khác, có thể còn có hy vọng. Nhưng cô ấy lại dùng với người như Cúc Như Khanh. Anh làm sao có thể để người khác lợi dụng? Làm sao anh có thể không phản kích lại cơ chứ? Anh làm sao có thể để Thiên Mộ Đình làm xằng làm bậy?
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Cương Khế Ước tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Cương Khế Ước, truyện Kim Cương Khế Ước , đọc truyện Kim Cương Khế Ước full , Kim Cương Khế Ước full , Kim Cương Khế Ước chương mới