Mặc Thiên Trần thừa dịp Cúc Như Khanh nghe điện thoại chạy tới tủ quần áo, lúc thấy mình trong gương, toàn thân ửng hồng, khăn tắm rách nát căn bản không che đậy được cảnh xuân trước mắt, hai chân của cô còn đang không ngừng rẩy, không biết là bởi vì những cảm xúc xa lạ hắn gây cho cô hay là bởi vì cô sợ hắn…
cô cũng không dám nghĩ tiếp nữa, sợ hắn đi theo tới tủ quần áo, cô lập tức lấy ra y phục, mặc vào sau đó không dám nhìn hắn nữa chạy thật nhanh ra khỏi phòng.
Mặc Thiên Trần xuống lầu gọi điện cho Triển Thanh Thanh: “Thanh Thanh tra một chút xem tôi tại sao lại lên trang đầu báo giải trí nữa vậy?”
Triển Thanh Thanh ở đầu bên kia lập tức nói: “thật xin lỗi, Đại Tiểu Thư, vốn nên do tôi cùng cô đi mua vải vóc nhưng là tôi tới kỳ nên đau bụng mới để cho trợ thủ A Lật đi theo cô. Các người vốn chỉ là cẩm vải vóc hiện tại lại bị đám chó săn chụp lại chỉnh sửa thành nắm tay, còn viết loạn thành cô là trả thù Cúc tiên sinh, cho nên Cúc tiên sinh bị đám phóng viên chặn đường truy hỏi…”
Mặc Thiên Trần cuối cùng cũng hiểu chuyện gì xảy ra, cô nhìn hình ảnh mà Triển Thanh Thanh vừa mới gởi qua bằng điện thoại cho cô, ảo não không dứt than một tiếng, Cúc Như Khanh nhất định là bị những phóng viên này đuổi theo truy vấn nên mới hiểu lầm cô cùng A Lật ở cùng một chỗ, cô vốn định trở về giải thích cho hắn nghe nhưng vừa nghĩ tới hắn mắng cô, mắng đến khó nghe như vậy cũng ngăn không được tức giận không chịu trở về phòng.
Nhưng cô có chỗ nào để đi? Vừa ra khỏi Cúc gia, lại sẽ bị ký giả bao vây, đi trở về phòng, lại sẽ gặp hắn, hai người gặp mặt sẽ lúng túng lắm nha!
Mặc Thiên Trần một mình ở trong hoa viên bồi hồi nhìn phòng Cúc Cầm Du trên lầu ba cũng đã tắt đèn đi ngủ, cô càng không biết mình rốt cuộc muốn đi đâu!
Mà trong phòng ngủ lầu hai, Cúc Như Khanh đốt một điếu thuốc, hắn đứng lên, cúi nhìn cúc áo sơ mi bị mình bức, đi tới cửa sổ, nhìn Mặc Thiên Trần đang ngồi một mình trên ghế dài, cô ngồi yên lặng cũng không nhúc nhích.
Lúc này điện thoại của hắn vang lên, hắn vừa nhìn, là Chu Tiểu Kiều: “Chuyện gì?”
“Khanh, chuyện tiền bạc em đã làm xong, hiện tại em muốn gặp anh được không?” Chu Tiểu Kiều giọng nói ngọt ngào mà hơi có chút thỉnh cầu.
“Hảo!” Cúc như khanh lời ít mà ý nhiều.
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Cương Khế Ước tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Cương Khế Ước, truyện Kim Cương Khế Ước , đọc truyện Kim Cương Khế Ước full , Kim Cương Khế Ước full , Kim Cương Khế Ước chương mới