Di Nguyệt trộm cười, như vậy là đủ rồi.
Sở dĩ nàng làm thế là để nha hoàn kia nhận ra mùi trên người của nha hoàn ở Liễu Hòa cung.
Mẹ đẻ của Hiền phi xuất thân ở một tỉnh gần rừng Hạ Thủy, nơi có một loại gỗ có mùi hương đặc trưng.
Nàng không nhớ loại gỗ đó tên là gì, chỉ nhớ rằng loại mùi hương này chỉ được đốt ở Liễu Hòa cung.
Quang Thuận đế đang định nói gì đó, lúc này, Lão Ngô đi từ bên ngoài vào, thì thầm: “Bẩm bệ hạ, tìm thấy thi thể một nha hoàn ở gần Tĩnh Tư cung… nghi là… giống với nha hoàn đang cần tìm.”
.
.
.
Bởi vì còn nhỏ tuổi, lại là kim chi ngọc diệp nên Di Nguyệt không được cho vào xem.
Nàng chỉ biết được thông qua lời bàn tán của nha hoàn và thị vệ trông thấy tử thi.
“Nha hoàn đó bị giết thật dã man… thật đáng sợ!”
“Ngươi không biết đâu, trông nàng ta chết không nhắm mắt ý, sợ là sẽ thành oan hồn mất thôi!”
“Thật là nhẫn tâm mà… ta vô tình nhìn thấy, sợ là tối nay không ngủ được mất.”
Di Nguyệt chăm chú lắng nghe trong khi Quang Thuận đế bế nàng ngồi trên kiệu.
Nha hoàn và thị vệ kia được dắt vào trong, rất nhanh sau đã trở ra, mặt trắng bệch.
Lão Ngô báo lại: “Bẩm bệ hạ, bẩm công chúa, hai người họ xác nhận… kẻ bị giết chính là nha hoàn đã đưa thuốc cho họ.”
.
.
.
Cùng với cái chết của nha hoàn kia, vụ án đi vào ngõ cụt.
Di Nguyệt cũng không điều tra tiếp nữa, bởi nàng biết rõ tiếp tục là bất khả thi.
Hiền phi chắc chắn đã thu dọn manh mối thật sạch sẽ, sẽ không còn sót lại thứ gì.
Thế nhưng, bao nhiêu việc nàng làm cũng đã khá đủ rồi.
Tất cả mọi manh mối đều chỉ về phía Liễu Hòa cung, trong suốt một thời gian, chuyện Hiền phi âm thầm hạ độc hoàng hậu là một đề tài được bàn tán sôi nổi.
Cho đến một ngày…
“Công chúa, nguy rồi!” Hạ Uyển hớt hải chạy vào trong, gương mặt trắng xanh thay đổi liên tục.
Đông Ca nhăn mày nhắc nhở: “Đi đứng cẩn thận, có chuyện gì từ từ nói.”
Di Nguyệt đang luyện viết phải buông bút xuống, ngước nhìn Hạ Uyển.
Một cô nương mới năm tuổi còn điềm tĩnh hơn cô nương mười tuổi, thật sự làm người ta thấy buồn cười.
“Công chúa… thái y vừa mới từ Liễu Hòa cung đi ra… nói là… nói là… bắt được hỷ mạch.
Hiền phi nương nương mang thai rồi!”
Ánh mắt Di Nguyệt hơi tối đi một chút, nhưng lại không lộ ra biểu tình ngạc nhiên.
Phải, nàng hoàn toàn biết trước chuyện này.
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Loan Khải Hoàn Ca, truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca , đọc truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca chương mới