Bởi vì là phạm tội khi quân nên rất nhanh sau đó, Bát hoàng tử và Dung phi đã bị xử trảm.
Họ ngoại của nàng ta cũng không tránh khỏi tội, nhưng nể tình có công lâu đời với hoàng thất nên chỉ là bị hạ phẩm, cả họ bị bắt ra khỏi kinh thành, không có lệnh vua thì vĩnh viễn không được vào cung.
Mà chuyện kia, rất nhanh Di Nguyệt đã tra ra được chân tướng.
“Nha hoàn đó là người của Lưu quý nhân?” Di Nguyệt có chút kinh ngạc.
Vốn tìm ra được nha hoàn tiếp cận với Bát hoàng tử đã khó, những tưởng nàng phải nhận được đáp án gì đó tương xứng chứ?
Lưu quý nhân nhập cung cùng lượt với Điệp tần, hai cung còn ở sát cạnh nhau.
Những ngày mới nhập cung chưa có phân vị, hai nàng còn ở chung một cung, cũng tính là có mối giao tình.
Nhưng nàng vốn tưởng nàng ta là người thành thật kia mà? Lúc Dung phi đắc sủng hình như nàng ta còn chưa nhập cung thì lấy đâu ra oán thù?
“Vâng.
Nô tỳ cũng rất bất ngờ vì chuyện này.” Xuân Thi đáp.
“Nghe mọi người nói, Lưu quý nhân là người có tình tình ôn hòa, trước giờ không gây xích mích với ai, cũng không hơn thua tranh giành cái gì.
Lần duy nhất nàng ta được thị tẩm là lúc mới nhập cung.
Nghe đâu ứng đối tốt nên được bệ hạ thăng làm Quý nhân, nhưng sau đó cũng không ghé qua lần nào nữa.
Mà nàng ta lại rất an ổn ở trong cung của mình, ít đi gây sự với ai.”
“Nếu vậy… lại là mượn tay sao?” Nhớ tới chuyện lần trước, Thu Vân hỏi.
Xuân Thi lắc đầu: “Không đâu, cái này… Lưu quý nhân đã thừa nhận rồi.”
“Thừa nhận?” Di Nguyệt hỏi lại.
“Vâng, nàng ta đột nhiên lên cơn điên loạn, thừa nhận với nô tỳ rồi sau đó đập đầu vào cột, điên điên dại dại.
Công chúa… người đừng vì tò mò mà tới đó nhé, rất nguy hiểm đó ạ.
Hình như… Hình như nàng ta phát điên.” Xuân Thi ngập ngừng nói.
Việc vừa rồi thật sự đã dọa sợ nàng ấy.
“Công chúa, công chúa, nguy rồi!” Hạ Uyển hớt hải chạy vào, gương mặt tái xanh: “Lưu quý nhân, Lưu quý nhân phát điên rồi!”
Di Nguyệt nhìn Xuân Thi, Xuân Thi lại nhìn Hạ Uyển.
Hạ Uyển nhìn mọi người, có chút ngạc nhiên: “Sao mọi người lại không ngạc nhiên chút nào vậy?”
“Hạ Hạ… cái đó… Xuân Thi vừa mới nói xong.” Thu Vân đáp.
Hạ Uyển kinh ngạc: “Tiểu Xuân hôm nay cũng đi hóng chuyện sao?”
“Không phải! Ta đi làm việc cho công chúa, ai có rãnh như ngươi chạy hết chỗ này tới chỗ kia!”
“Ta…”
“Được rồi được rồi.
Hạ Hạ, em kể chi tiết xem?” Di Nguyệt lên tiếng giảng hòa.
Thu Vân theo lệ rót cho nàng ấy một cốc nước, sa khi uống xong Hạ Uyển lại kể: “Em nghe nói gần đây Lưu quý nhân cứ đi đi lại lại bất kể ngày đêm, lúc nào cũng trợn mắt lẩm bẩm cái gì mà Không phải tại ta, không phải tại ta.
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Loan Khải Hoàn Ca, truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca , đọc truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca chương mới