Thế nhưng chưa đầy nửa canh giờ sau, nha hoàn ở Liễu Hòa cung lại trở lại.
Trời vẫn mưa mà nàng ta phải gấp gáp đội mưa đi, một thân váy áo đã ướt hơn phân nửa.
Lý hoàng hậu thấy thế thì quở trách: “Ăn mặc như thế còn ra thể thống gì?”
“Nương nương, thỉnh nương nương tha tội.
Nô tỳ thật sự không còn cách nào khác, buột phải chạy sang đây làm phiền.” Nô tỳ ấy dập đầu, cả người run rẩy vì lạnh.
Di Nguyệt buông bút nhìn nàng ta, hoàng hậu lại hỏi: “Sao ngươi lại chạy sang chỗ này? Đã sắp xếp xong cho nương nương nhà ngươi chưa?”
“Bẩm bệ hạ… Bẩm nương nương… Hiền phi nương nương, nương nương không đồng ý tự nuôi hài tử.” Nàng ta run run đáp.
Tức thì, sắc mặt Quang Thuận đế liền đen lại, lớn tiếng quát: “To gan! Nàng ta dám kháng chỉ sao? Có phải không cần phi vị này nữa không?”
“Bệ hạ, bệ hạ bớt giận.” Nô tỳ kia sợ hãi dập đầu.
Nàng ấy cũng đâu có muốn Hiền phi không muốn cho công chúa dùng sữa mẹ.
Chỉ là nữ nhân kia cứng đầu, nhất quyết muốn bảo dưỡng thân thể cho tốt, mặc kệ ai năn nỉ ỉ ôi thế nào cũng không đồng ý cho công chúa bú sữa mẹ.
“Bệ hạ bớt giận.” Lý hoàng hậu nhẹ nhàng nói.
Hiền phi này cũng thật không biết điều.
Hoàng thượng vốn đã không vui vì thai nhi, nay lại còn không an phận, còn muốn nháo đến mức nào?
Hoàng hậu quay sang nô tỳ kia, nói: “Về nói lại với chủ tử của ngươi, không chịu tự nuôi hài tử, vậy Thập công chúa mới sinh phải làm sao đây? Để công chúa đói chết, há chẳng phải là mưu hại hoàng tự sao? Tội này nàng ta gánh nổi không?”
“Vâng… nô tỳ rõ rồi.” Nô tỳ kia vội vàng lui xuống.
Di Nguyệt bỗng chạy sang ôm mẫu hậu nhà mình, than nhẹ: “Thật may Nguyệt nhi là nhi nữ của mẫu hậu, nếu không sợ là đã bị bỏ đói chết.”
Cả hai người vì câu nói này của nàng mà bật cười.
Quang Thuận đế xoa đầu nàng: “Làm sao trẫm để con đói chết được?”
“Thế tiểu hoàng muội thì phải làm sao ạ? Nhỡ Hiền phi nương nương vẫn không cho muội ấy ăn thì sao đây?”
Quang Thuận đế và Lý hoàng hậu nhìn nhau.
Lý hoàng hậu nói: “Để thần thiếp sang Liễu Hòa cung xem tình hình một chút.”
“Không cần.
Trời đang mưa lớn, nàng ta cũng không phải lần đầu làm nương thân.
Chuyện này không lẽ không tự lo được sao?” Quang Thuận đế khó chịu lên tiếng.
“Vâng, thần thiếp nghe theo sắp xếp của bệ hạ.”
Vậy là dưới sự cưỡng chế của hai người, Hiền phi vẫn phải tự nuôi công chúa.
Mà kì lạ thay, từ ngày sinh công chúa, mưa lớn cứ kéo dài liên tục không dứt.
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Loan Khải Hoàn Ca, truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca , đọc truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca chương mới