Việc Anh quý tần những tưởng đã chìm xuống, nào ngờ đâu nàng ta vẫn cố chấp như cũ.
Nàng ta thậm chí còn đứng chờ ở con đường mà hoàng đế đi từ Dưỡng Tâm điện tới Trường Xuân cung, lả lơi câu dẫn không thành rồi chuyển sang thẳng thắn bày tỏ nguyện ý.
Hẳn nhiên, nàng ta lập tức bị đuổi đi.
Vừa hay lúc đó Di Nguyệt cùng Xuân Thi đi dạo ngang qua.
Không hiểu sao, Anh quý tần đột ngột lao về phía nàng.
“Mau ngăn nàng ta lại!” Quang Thuận đế vội kéo nàng ra sau.
Lão Ngô nhanh chóng đẩy Anh quý tần ra, ám vệ cũng nhanh chóng xuất hiện hộ giá.
Đương lúc Di Nguyệt còn đang ngơ ngác, nàng phát hiện ra đôi mắt của Anh quý tần có gì đó không đúng lắm.
Giống như đã bị người ta bắt mất hồn.
Quả nhiên, khi bị đè quỳ trên mặt đất, nàng ta liền như tỉnh ra.
Còn chưa kịp lên tiếng giải thích thì đã bị xử tội rồi giải đi, tống giam vào lãnh cung vì tội tấn công mưu hại hoàng tộc.
Tất cả diễn ra trong thời gian chưa đầy một khắc, làm tất cả đều chưa kịp hiểu rõ sự tình.
“Phụ hoàng… vừa rồi mắt của nàng ta…” Di Nguyệt tuy còn chút sợ, song vẫn không thể làm lơ chuyện này.
Đôi mắt vừa rồi rõ ràng là không có hồn.
Nếu như vậy… trong cung có người sử dụng tà thuật?
“Ừ, trẫm sẽ cho người điều tra kĩ.
Nguyệt nhi con quay lại Dạ Tinh cung đi.
Phụ hoàng sẽ tới nói với mẫu hậu con.” Quang Thuận đế có cảm giác, sóng gió lần này nhất định là nhắm vào hai người mà ông yêu thương nhất.
Dám đem loại tà thuật này vào cung, quả thật là không sợ chết mà!
“Vâng, con biết rồi.
Phụ hoàng nhất định phải cẩn thận.” Di Nguyệt cũng không khỏi lo lắng.
Tà thuật này kiếp trước không có, song nếu như… nếu như lần này thật sự lớn chuyện thì phải làm sao đây? Hay nhỡ Quang Thuận đế trúng tà thuật thì nàng phải làm sao?
Cả một chặng đường về Dạ Tinh cung, Di Nguyệt cứ đăm chiêu nghĩ ngợi, rồi nàng nhớ tới cái gì đó liền lập tức chạy đi tìm Quang Thuận đế.
“Phụ hoàng, đây là lá bùa mà sư trụ trì từng tặng con, người có thể mang theo không ạ?”
“Nguyệt nhi lo lắng cho trẫm sao?” Quang Thuận đế bật cười: “Trầm là thiên tử, há có thể bị tà thuật quấy nhiễu sao? Con còn phải bảo vệ mình đó, cứ giữ lấy đi.”
“Phụ hoàng, Nguyệt nhi là tiên nữ giáng trần mà? Nguyệt nhi là bảo vệ người, người nhất định phải giữ.”
…
“Công chúa, Anh quý tần trong lãnh cung đã… đã thổ huyết mà chết.” Hạ Uyển vừa ra ngoài liền quay trở lại, mặt tái mét.
Không thể tin được là ngay dưới mắt thiên tử mà lại có người dám ra tay tàn độc như vậy: “Từ mắt và mũi của thi thể có rất nhiều nhộng và chui ra, bây giờ không ai dám lại gần để thu dọn cả.
Công… Công chúa, có phải có quỷ rồi không ạ?”
“Em sợ sao?” Di Nguyệt đăm chiêu nghĩ ngợi.
Thái tử ca ca và Thập tam ca ca đều ở ngoại cung, sẽ không có vấn đề gì.
Mẫu hậu quanh năm lễ phật, cũng có mấy lá bùa được thiền sư gửi cho nên hẳn cũng an toàn.
Bản thân phụ hoàng là thiên tử, long khí cực thịnh, mong là sẽ không có chuyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Loan Khải Hoàn Ca, truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca , đọc truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca chương mới