Sau đó, Mục Du Ca được an bài ở lại hoàng cung Lạc quốc.
Song Tử Kì lại không ban cho nàng ta bất kì danh phận gì.
Nàng ta được Di Nguyệt an bài ở một cung nhỏ, ngày ngày có người hầu hạ mọi chuyện.
Nhưng bởi vì Tử Kì không nói gì cả, cũng không nói là nhận nàng ta vào hậu cung nên nàng không thể tùy ý sắp xếp, chỉ có thể chờ đợi.
Thỉnh thoảng, nàng còn hỏi điều này trước mặt Tử Kì, nhưng đều bị hắn gạt phăng đi.
Bẵng đi một tháng, Mục Du Ca rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.
Nàng ta tìm tới Phượng Tê cung với một loại bánh, cười: “Thần thiếp ở trong cung đã lâu, đều nhờ nương nương chiếu cố mà có cuộc sống tốt đẹp.
Nay thần thiếp có làm một ít bánh làm theo công thức ở quê nhà, mời nương nương dùng thử.”
Di Nguyệt nói cảm tạ rồi nói thêm vài câu, Mục Du Ca cũng nhanh chóng rời cung.
Lúc này, Hạ Uyển mới mang ngân châm lên thử: “Nương nương, trong này không có độc.”
“Ừm.
Có lẽ nàng ta cũng không có ác ý đâu.” Di Nguyệt nhớ lại, mấy ngày trước Tử Kì đã nói với nàng nhất định phải cẩn thận với Mục Du Ca, đồ nàng ta gửi qua nhất định phải kiểm tra cẩn thận, nếu có thể thì tốt nhất đừng dùng tới.
Nhưng lúc Di Nguyệt vừa định cầm bánh lên ăn, Đông Ca đã vội đi vào, nhắc nhở: “Nương nương, đừng ăn nó, trong nó có độc.”
“Độc?”
“Vâng, thành phần làm loại bánh này có một vị xung khắc với thuốc mà nương nương đang dùng.
Chỉ cần nương nương dùng thuốc, sau một canh giờ cả người sẽ nổi mẫn đỏ.
Những mẫn đỏ đó sau đó sẽ sưng vù lên, vỡ ra và để lại những vết sẹo lớn.” Tư Hạ đi vào, hành lễ.
“Đại tổng quản, mời ngồi mời ngồi.” Di Nguyệt liền buông miếng bánh xuống.
Tư Hạ vội cho người vào mang chỗ bánh ấy đi, lại dặn dò: “Bệ hạ nhờ nô tài truyền lời nói nương nương cứ an tâm, mọi chuyện cứ để bệ hạ lo liệu.
Tối nay bệ hạ sẽ tới cho nương nương lời giải thích.”
Nhóm người Tư Hạ đến rồi đi như một cơn gió, làm Di Nguyệt hơi sững người.
Đông Ca bên cạnh mỉm cười, nói: “Nương nương, bệ hạ vẫn tốt với người như năm nào.”
“Là bệ hạ lo lắng nên mới phái người giám sát sao?” Di Nguyệt cũng trộm cười: “Nhưng ta thật sự không hiểu.
Nếu bệ hạ đã quan tâm ta như thế, vì sao lại không lại gần ta?”
Đây cũng là câu hỏi mà Tư Hạ nhiều lần muốn hỏi lại thôi.
Đến hôm nay, hắn mới dám mở lời.
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Loan Khải Hoàn Ca, truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca , đọc truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca chương mới