Lúc Tử Kì tới nơi, Du Ca đã chờ sẵn ở trước cửa cung với bộ y phục chẳng khác mấy lúc nàng ta ra mắt ở đại điện.
Bộ trang phục đậm chất nữ tử Tây Vực, khoe trọn vòng eo nuột nà.
Nàng ta mỉm cười, đi lên hành lễ: “Tham kiến bệ hạ.”
Tử Kì chỉ liếc mắt một cái, cũng không cho nàng ta bình thân mà đã hỏi: “Là ai cho ngươi cái lá gan đó?”
Lập tức, sắc mặt Mục Du Ca chuyển sang tái xanh.
Nàng ta hiểu hắn đang nói tới chuyện gì, nhưng lại vờ như không hiểu: “Không biết bệ hạ nói chuyện gì?”
“Ai cho ngươi lá gan mưu hại hoàng hậu?”
Du Ca liền quỳ hẳn xuống, kêu than: “Bệ hạ, thần thiếp oan uổng, thần thiếp không có! Thần thiếp chỉ mang bánh sang cho hoàng hậu nương nương, trong đó chắc chắn không có độc, đã có thái giám và đầu bếp kiểm tra qua rồi thần thiếp mới mang tới cho hoàng hậu nương nương.” Nàng ta đã đoán ra được hoàng hậu đã trúng độc sau khi ăn bánh nên bệ hạ mới qua đây hạch tội.
Nhưng nàng ta không sợ.
Chỉ cần trong bánh không có độc, chắc chắn không thể gán tội cho nàng ta.
“Ngươi tưởng ai cũng là kẻ ngốc sao? Còn dám qua mặt trẫm?” Tử Kì nhíu mày.
Tây Vực gửi một công chúa như vậy sang là có mưu đồ gì?
“Bệ hạ… thần thiếp… oan cho thần thiếp quá! Thần thiếp không biết gì cả.” Mục Du Ca vẫn cố chấp không nhận.
Cho tới khi Tư Hạ được lệnh đi lên, nói: “Có người đã thừa nhận ngươi đã dò hỏi thức ăn và thuốc bổ mà hoàng hậu nương nương dùng hàng ngày.
Mưu đồ rõ như ban ngày, ngươi còn dám chối? Công chúa Tây Vực có phải không xem Lạc quốc chúng ta ra gì rồi không?”
“Bệ hạ… thần thiếp… thần thiếp…” Du Ca cắn răng dập đầu.
Nàng ta đủ thông minh để biết rằng bây giờ mình không thể chối.
Nhưng Tây Vực và Lạc quốc vừa mới hòa hoãn, nàng ta vẫn tin rằng Tử Kì sẽ không làm ra việc gì quá đáng, nàng ta vẫn còn cơ hội.
“Bệ hạ, thần thiếp chỉ là quá tủi thân…”
“Tủi thân? Ngươi có tư cách gì mà tủi thân?”
“Bệ hạ, thần thiếp cũng là phi tử của người…” Du Ca gần như cãi lại.
Nàng ta ở Tây Vực tốt xấu gì cũng là công chúa, cũng được yêu thương, nào có chịu đựng những tủi hờn này?
“Trẫm từng nhận ngươi sao?” Tử Kì lại gần nàng ta một chút.
Mục đích hắn tới đây không chỉ để làm nàng ta thừa nhận hay là thị uy đơn giản như vậy.
“Nói, là ai sai khiến ngươi làm?”
Cơ thể Mục Du Ca run lên trông thấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kim Loan Khải Hoàn Ca, truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca , đọc truyện Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca full , Kim Loan Khải Hoàn Ca chương mới