Giai Kỳ áp tay vào trán của Lục Tử Sâm hỏi. Anh cầm lấy bàn tay của cô, kéo cô ngồi xuống dưới, ôm lấy eo nhỏ, đầu gác ở hõm vai cô. Giọng trầm khàn, biếng nhác.
” Ngay bây giờ có thể làm em 3 bữa không xuống giường được, đủ khỏe chưa”
Con người này lúc nào cũng chỉ có nghỉ đến chuyện đó thôi nhỉ. Cô đánh nhẹ vào tay anh
” Vô liêm sĩ”
Lục Tử Sâm hừ một tiếng, càng ôm cô chặt hơn, anh trực tiếp để cô ngồi vào trong lòng mình.
” Em chuẩn bị đồ đi, 3 ngày sau anh đưa em đến một nơi”
” Đi đâu cơ?
” Đi chúc mừng sinh nhật anh”
Cô biết 4 ngày nữa là sinh nhật anh, mấy hôm nay cô đau đầu vì không biết chuẩn bị quà gì cho anh đây. Đồ quá cao cấp thì không có tiền mua, dùng tiền của anh tặng cho anh thì không có ý nghĩa gì. A, chẳng phải anh lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đó sao, cô biết mình phải tặng gì cho anh rồi.
[…..]
Thời tiết thành phố A chuẩn bị vào đông, có chút se se lạnh. Tại phi trường tư nhân nhà họ Lục, Lục Tử Sâm và Giai Kỳ chuẩn bị lên máy bay. Cô không nghỉ rằng sẽ đi máy bay riêng, càng không ngờ rằng chuyến đi này chỉ có cô và anh. Nói chính xác hơn là chỉ có cô và anh cùng đón sinh nhật với nhau. Trái tim không ngừng nhảy nhót trong lồng ngực, đây là một cơ hội rất tốt để vun vén tình cảm, hưởng thụ thế giới lãng mạn hai người.
6h chiều, chiếc máy bay hạ cánh ở một hòn đảo tư nhân của Lục Tử Sâm. Vừa bước xuống, Giai Kỳ đã bị khung cảnh nơi đây mê hoặc rồi. Nước biển xanh biếc trải dài đến vô tận, những hàng dừa đong đưa trong gió, phía sau là tòa biệt thự xa hoa. Cô cảm thán không thôi!
Lục Tử Sâm từ phía sau đi đến, vòng tay ôm cô từ đằng sau. Lần đầu tiên anh ôm cô như vậy, cô rất thích cách ôm này, cảm giác được che chở, rất an toàn.
” Rất tuyệt phải không? Chúng ta sẽ cùng nhau đón sinh nhật ở đây”
” Ừ, em muốn tự tay chuẩn bị bữa tiệc cho anh”
” Tất cả nghe theo em”
Lục Tử Sâm nắm lấy tay Giai Kỳ, cùng cô mười ngón tay đan vào nhau.
Giai Kỳ nhìn hai bài tay, một to lớn vững chãi, một nhỏ nhắn yêu kiều siết lấy nhau không một kẽ hở, thất thần.
” Em hát cho anh nghe nhé”
Vì chẳng thể nào biết trước
Liệu kiếp sau ta còn có thể gặp được nhau
Vậy nên em vẫn mãi nổ lực
Và dành hết bao điều tốt đẹp đến với anh
…..
Ngọn gió dịu dàng vuốt ve đôi tình nhân, đưa tiếng hát ngọt ngào của cô gái vang xa. Dưới tia nắng đỏ cam cuối ngày, bóng họ in lại trên nền cát trãi dài, phản chiếu lại mười ngón tay đan chặt.
[…..]
Lục Tử Sâm đứng dựa vào cửa phòng bếp, nhìn cô gái nhỏ đang tất bật chuẩn bị bữa ăn. Cảm giác rất giống một gia đình, cong khóe môi thành hình trăng khuyết, anh cũng hy vọng có một người vợ vì anh mà nấu những món ăn ngon chờ anh trở về. Nhưng… người đó không phải là cô.
” Xong rồi, anh bưng ra nhé, em đi thay đồ”
Giai kỳ hào hứng nói, cô chuẩn bị hai đĩa bò bít tết. Cô muốn có bữa ăn dưới ánh nến, xa là bờ biển, phía trên là bầu trời đầy sao. Thật lãng mạn biết bao!
Giai Kỳ thay một cái váy hai dây bằng voan màu trắng dài qua đầu gối. Lục Tử Sâm cũng mặt áo thun quần đùi hết sức thoải mái. Hai người cùng cạn ly rượu Whisky rồi bắt đầu dùng bữa. Cả hai đều có thói quen khi ăn không nói chuyện. Mặc dù vậy bầu không khí vẫn rất hài hòa, tốt đẹp.
Không bao lâu sau, cả hai đều bỏ dao nĩa xuống. Rồi anh một ly, em một ly chẳng mấy chốc đã hết hơn nữa chai rượu. Anh và cô đều có tửu lượng cao nên không say, chỉ là có chút lâng lâng.
” Tử Sâm, em đi lấy quà cho anh”
Giai Kỳ đi lấy cái máy nghe nhạc Cayin N611. Bật một bản nhạc gợϊ ȶìиɦ nhẹ nhàng. Sau đó bắt đầu uốn éo cơ thể, tư thái thướt tha, nhẹ nhàng, lớp voan mỏng tung bay. Mỗi động tác đều tràn đầy gợi cảm mà không dung tục. Từng cái liếc mắt đều ngập vẽ phong tình, câu dẫn.
Cô xoay lưng lại, giơ hai tay lên, cặp mông tròn trịa nhẹ nhàng xoay xoay. Sau đó, hai tay từ từ cởi chiếc váy hai dây. Đúng vậy, cô muốn múa thoát y.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!