Kể từ khoảnh khắc ngày hôm đó giữa hai người dường như đã hình thành một rào cản vô hình, Thiên Ý vẫn là sống cùng một nhà và làm việc cho anh ngoài ra cô không còn nói thêm bất kì điều gì khác, giống như lời anh từng nói Dương Thiên Ý thật sự sắp biến thành một khúc cây không biết nói chuyện rồi.
Theo luật của Đại Ưng, người chịu phạt sẽ không được để cho ai điều trị vết thương vậy nên mỗi ngày Thiên Ý đều phải tự mình băng bó rồi sát khuẩn, những khi chạm mặt nhau Lưu Ngọc Lễ có để ý bước đi của cô có phần nặng nề, anh luôn muốn bật ra một câu hỏi han nhưng sự quan tâm chỉ nằm trong suy nghĩ chứ không tài nào nói ra bằng miệng được.
Hôm nay anh có một cuộc giao dịch nên phải dẫn theo Thiên Ý, Lưu Ngọc Lễ còn sợ vết thương của cô chưa ổn định nên phái Gia Hạo và Khắc Huy theo hỗ trợ cô.
Về phía cảnh sát bọn chúng vẫn luôn phái người theo rình rập tuy nhiên chỉ trong chốc lát đều bị vệ sĩ của anh làm cho mất dấu.
Cuộc giao dịch bắt đầu ở một căn phòng kín được đảm bảo cách âm và chống đạn vô cùng an toàn.
Cả căn phòng trống chỉ có đơn độc một chiếc bàn tròn và 2 chiếc ghế tựa, Gia Hạo và Khắc Huy đứng canh ở phía cửa còn Thiên Ý thì đứng sau lưng anh.
Lưu Ngọc Lễ ngồi đối diện với một gã đàn ông người ngoại quốc dáng người to cao gương mặt được phủ một bộ râu xồm xoàm màu nâu đỏ.
Cả buổi giao dịch đều được thực hiện bằng tiếng Anh chỉ có Lưu Ngọc Lễ và người kia mới hiểu
" Ông chủ Lưu, rất vui được gặp anh "
Lưu Ngọc Lễ vẫn tư thế vắt chéo chân cao ngạo, anh gõ gõ ngón tay lên đầu gối
" Tôi là người làm ăn mau lẹ, anh cứ vào thẳng vấn đề chính.
"
" Tôi là người đại diện cho ông Matthew, tên tôi là William.
Vì ông chủ của tôi không tiện ra mặt nên tôi sẽ là người trực tiếp đứng ra thực hiện giao dịch với ông chủ Lưu đây "
Lưu Ngọc Lễ cười ngạo nghễ
" Một tên trộm quốc tế thôi mà cũng cần người đại diện nữa sao ? "
Anh biết tên Matthew kia đang trốn tránh sự truy lùng của cảnh sát, sau cuộc giao dịch này hắn ta chắc chắn sẽ ôm tiền rồi cao chạy xa bay.
William lúc đầu có hơi ngượng nhưng biết rõ thân thế người đàn ông trước mặt nên cho dù anh có buông lời nhục mạ hắn cũng chỉ biết cười
" Chúng ta bắt đầu được chứ ? Số tiền mà ông chủ của tôi yêu cầu là 9 triệu đô cho bức tranh mà ông mong muốn.
Số 9 với người phương Đông các anh là một con số đẹp nhỉ vì nó mang ý nghĩa trường trường cửu cửu mà cũng giống như ý nghĩa của bức tranh kia...rất lãng mạn "
Lưu Ngọc Lễ chợt ngước lên nhìn Thiên Ý, cô lại không chút biểu tình
Anh thu lại ánh mắt nhìn tên kia
" Biết cách làm ăn quá nhỉ ? Bỏ 9 triệu đô cho một bức tranh tôi còn phải trông chừng nó như một tang vật không để cảnh sát phát hiện "
" Với vẻ đẹp tuyệt mỹ của bức tranh thì con số như thế bỏ ra là vô cùng xứng đáng, nó được ông chủ của tôi đánh cắp từ bảo tàng nghệ thuật đấy còn phải vất vả lắm mới đưa được đến Châu Á, họa sĩ sau khi vẽ bức tranh đó liền qua đời, bức tranh cuối cùng ông ấy dùng để tặng vợ mình, thật sự rất cảm động.
Ông chủ Lưu thật tình không cần phải băn khoăn về giá cả "
Quả là một người đàm phán tốt William thật rất biết cách khiến cho người khác thấy hài lòng, Lưu Ngọc Lễ khẽ gật đầu
Bạn đang đọc bộ truyện Lạc Nhau Một Đời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lạc Nhau Một Đời, truyện Lạc Nhau Một Đời , đọc truyện Lạc Nhau Một Đời full , Lạc Nhau Một Đời full , Lạc Nhau Một Đời chương mới