Bởi vì tồn tại Tụ Linh Trận nên linh khí bị hội tụ lâu ngày trong mật thất đã hóa lỏng thành linh dịch, tạo thành một hồ linh dịch trong mật thất.
Linh khí hóa thành chất lỏng, phải đạt tới mức độ tinh thuần nhất mới có thể phát sinh tình huống này.
“Hồ Linh Dịch này được tích lũy nhờ linh khí hội tụ trên năm ngàn năm, thông qua việc thiết lập Tụ Linh Trận mà có được!” Lâm Mộc chắc lưỡi.
Hàm lượng thiên địa linh khí từ năm ngàn năm trước chắc chắn cao hơn thời đại bây giờ rất nhiều.
Tụ Linh Trận từ khi được thiết lập luôn không ngừng thu thập linh khí.
Thời gian dài như vậy, tổng lượng linh khí hội tụ đủ khiến con người ta khiếp sợ.
May sao cửa mật thất khá cao, nên khi anh mở cửa, Linh dịch không chảy ra ngoài.
Có lẽ tiền bối Long đã đoán được khả năng Linh khí bị hội tụ thành chất lỏng, cho nên mới cố ý xây mật thất này như một hồ nước, nhằm lưu giữ toàn bộ Linh Dịch.
Lâm Mộc đi xuống, duỗi tay múc một ít Linh Dịch rồi nuốt vào bụng, thử cảm nhận hiệu quả.
Linh Dịch vào cơ thể liền trở nên nóng hổi, sau đó năng lượng cường đại lập tức tản ra khắp người Lâm Mộc.
“Độ.... độ thuần khiết cao đến mức đáng kinh ngạc!” Lâm Mộc chấn động không thôi.
Anh nhìn Hồ Linh Dịch bằng ánh mắt sáng rực như vớ được bảo vật!
Hồ Linh Dịch này tuyệt nhiên là vô giá trong
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!