Trong giọng nói của anh mang theo một chút nghi vấn.
Nguyễn Khinh Họa “Ừm” một tiếng, nhìn anh: “Có phải anh cho rằng em sẽ từ chối?”
Giang Hoài Khiêm im lặng.
Nguyễn Khinh Họa hừ nhẹ, nằm trên vai anh, nói nhỏ: “Anh không tin em sao?”.
“Không phải.” Giang Hoài Khiêm bật cười, ở trong chăn cùng cô mười ngón tay đan vào nhau, thấp giọng nói: “Anh không nghĩ em lại đồng ý một cách vui vẻ như vậy.”
Lúc trước cùng Nguyễn Khinh Họa nói về chuyện gia đình, cô đều có chút lúng túng.
Cũng không phải không muốn, Giang Hoài Khiêm biết ý nghĩ của cô.
Nguyễn Khinh Họa lắc đầu, mơ hồ nói: “Lát nữa Phán Phán lại gọi điện thoại tới lại trách chúng ta.”
Giang Hoài Khiêm lấy cầm khăn tắm ở một bên lau mặt cho cô, ngữ khí bình tĩnh nói: “Em ấy còn dám trách em?”
Nguyễn Khinh Họa: “?”
Trọng điểm là cái này sao.
Cô nhịn cười: “Sẽ không, nhưng đến muộn quá cũng không tốt.”
Nghe vậy, Giang Hoài Khiêm không nói gì nữa.
Rửa mặt xong, Giang Hoài Khiêm đi vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho cô, Nguyễn Khinh Họa tranh thủ trang điểm qua, cùng anh ăn bữa sáng đơn giản rồi ra cửa.
Nháy mắt, mùa đông đi qua, bây giờ đã là đầu xuân.
Nguyễn Khinh Họa và Giang Hoài Khiêm đã lâu không ra ngoài chơi, vì vậy cô là khá hào hứng.
Thành phố như được thay mới, rực rỡ hẳn lên, trông tràn đầy sức sống và mang hương sắc mùa xuân.
Đến vùng ngoại ô, những cành cây héo rụng hết lá đã dần dần đâm chồi nảy lộc trở lại.
Giang Hoài Khiêm liếc nhìn cô, “Vui vậy sao?”
Nguyễn Khinh Họa gật đầu: “Đã lâu không ra ngoài, cảm thấy rất mới mẻ.”
Giang Hoài Khiêm nhướng mày, cười nói: “Sau này sẽ đưa em đi chơi nhiều hơn.”
Nguyễn Khinh Họa xấu hổ, vội vàng nói: “Cũng không cần quá thường xuyên.”
Thật ra, về bản chất cô vẫn là một trạch nữ chính hiệu. Nhưng thỉnh thoảng được ra ngoài chơi, cũng thực sự rất vui, tâm trạng cũng thoải mái.
*Trạch nữ: chỉ những cô gái có xu hướng thích ở trong nhà.
Khi hai người đến nơi, xe của Chu Nghiêu và những người khác đã đậu sẵn ở cửa.
Vừa thấy Nguyễn Khinh Họa, Chu Phán đã chạy tới trước.
“Chị Khinh Họa! Cuối cùng hai người cũng đến rồi.”
Nguyễn Khinh Họa bị cô ôm chầm nên lảo đảo lùi về sau hai bước, được Giang Hoài Khiêm đỡ eo mới đứng vững được.
Cô bật cười, “Xin lỗi, bọn chị tới muộn rồi.”
Chu Phán không để ý: “Đến là tốt rồi, anh trai em còn nói khả năng hai người còn phải thả bồ câu đưa thư cho chúng em.”
Giang Hoài Khiêm: “Anh quả thật là có ý định này.”
Chu Phán: “……”
Nguyễn Khinh Họa liếc anh một cái, “Không phải đâu, em đừng nghe anh ấy nói bậy.”
Chu Phán gật gật đầu, “Đi thôi, lát nữa đi chúng ta sẽ ăn BBQ.”
“Được.”
Nhóm Chu Nghiêu chọn nơi này để nướng thịt ngoài trời, ngoài đồ nướng ra, ở đây có rất nhiều chỗ để vui chơi.
Phong cảnh đẹp, có nhiều chỗ để thư giãn, cuối tuần giới trẻ tìm đến đây cũng không ít.
Giang Hoài Khiêm thấy cô có hứng thú với món thịt nướng BBQ, còn nhẹ giọng hỏi : “Em muốn ăn gì?”
“Anh nướng cho em sao?”
Giang Hoài Khiêm liếc cô một cái, không nói gì.
Nguyễn Khinh Họa lúc này mới ý thức được mình đã hỏi câu hỏi ngốc nghếch đến mức nào.
Khoé môi cô cong lên, đứng bên Giang Hoài Khiêm nói: “Anh nướng đi, em phụ giúp cho.”
Buổi trưa nắng đẹp, chiếu lên mặt đất rất ấm áp.
Giang Hoài Khiêm đáp lời, cùng cô phối hợp nướng đồ.
Sau một lúc, Nguyễn Khinh Họa nếm thử món thịt nướng của anh trước.
“Hương vị thế nào?”
“Rất ngon.” Nguyễn Khinh Họa hai mắt sáng ngời, chân thành khen ngợi: “Siêu ngon, anh có thể mở nhà hàng thịt nướng được đấy.”
“……”
Giang Hoài Khiêm liếc cô một cái, không tiếp lời.
Nguyễn Khinh Họa đưa đến bên miệng anh, dịu dàng nói: “Anh cũng thử một miếng đi.”
Giang Hoài Khiêm cắn một miếng , hương vị thật sự rất ngon.
“Cũng không tồi.”
Anh cúi đầu nhìn, nhéo nhéo má cô: “Còn muốn ăn gì nữa?”
“Cánh gà đi.”
Nguyễn Khinh Họa bắt đầu gọi món: “Còn cả ngô nướng nữa.”
Giang Hoài Khiêm đáp lời, “Đừng ăn quá nhiều, lát nữa còn có bữa trưa.”
“……”
Nướng BBQ chỉ là bữa ăn nhẹ.
Nguyễn Khinh Họa ở bên cạnh Giang Hoài Khiêm ăn một chút, liền bị mấy người đám Chu Nghiêu nhìn với ánh mắt ghét bỏ.
“Hai người tới chỗ này show ân ái à?” Chu Nghiêu tức giận nói: “Có thể bớt bớt lại không.”
Giang Hoài Khiêm ném cho anh ta một ánh nhìn, “Ghen tị sao?”
Chu Nghiêu: “…… Ai thèm ghen tị chứ.”
Anh ta hừ lạnh: “Tôi muốn hai người tém tém lại.”
Nguyễn Khinh Họa cười: “Được thôi.”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Cô chọc chọc vào cánh tay Giang Hoài Khiêm, chỉ vào nói: “Phán Phán nói bên kia có thể hái trái cây, em qua đó với em ấy.”
Giang Hoài Khiêm vẫn kiên trì, nắm tay cô rồi hỏi: “Em vừa mới nói cái gì?”
Nguyễn Khinh Họa dựa vào vai anh: “Anh cứ coi như bị mất trí nhớ đi, vừa rồi em cũng chưa nói gì.”
Thật ra là ban nãy lúc đi hái trái cây, có một cặp vợ chồng ở bên cạnh Nguyễn Khinh Họa và Chu Phán.
Không hiểu có chuyện gì mà hai người đó cứ nói mấy lời tâm tình sến súa. Nguyễn Khinh Họa nghe và ghi nhớ một câu, muốn trêu Giang Hoài Khiêm một chút.
Không nghĩ tới Giang Hoài Khiêm lại không biết đùa, thành ra là cô tự đào hố chôn mình.
Đối mặt với biểu hiện của Giang Hoài Khiêm, Nguyễn Khinh Họa rất không nói nên lời.
Cô hừ nhẹ, “Anh xin nghỉ giúp em khác nào muốn cho cả công ty biết em là bạn gái của anh?”
Giang Hoài Khiêm thẳng thắn nói: “Anh thực sự có ý nghĩ này.”
Anh vẫn biết mọi tin tức ở bên đó do Đỗ Sâm truyền cho anh, Nguyễn Khinh Họa mới vừa đến J&A được nửa tháng, bên kia đã có không ít nam nhân viên độc thân để ý tới cô.
Mặc dù là biết cô đã có bạn trai, hàng ngày vẫn có rất nhiều người mời cô đi uống cà phê.
Tuy rằng Nguyễn Khinh Họa cũng không có ý gì, nhưng Giang Hoài Khiêm vẫn cảm thấy anh có nguy cơ bị đe doạ.
Nguyễn Khinh Họa cười liếc anh một cái: “Chờ một thời gian nữa.”
Cô nghiêm túc nói: “Chờ em đoạt giải, chúng ta liền công khai?”
Giang Hoài Khiêm: “Được.”
Nói đến đây, Nguyễn Khinh Họa vẫn là hơi lo lắng: “Kết quả của cuộc tuyển chọn nội bộ sẽ được thông báo qua email ngày hôm nay, em không biết liệu mình có thể vượt qua hay không.”
Giang Hoài Khiêm xoa xoa đầu cô, mỉm cười hỏi: “Không tin tưởng vào bản thân sao?”
“Không phải.”
Nguyễn Khinh Họa đối với thiết kế của mình vẫn luôn có lòng tin, chỉ là cô có chút căng thẳng lo lắng.
Giang Hoài Khiêm cười, thấp giọng trấn an: “Không được cũng không sao, còn có cơ hội lần sau.”
Nghe vậy, Nguyễn Khinh Họa vẻ mặt vô tội nói: “Nếu em không lấy được vé vào cửa, chẳng phải chúng ta còn phải “lén lút yêu đương” thêm một năm nữa mới có thể công khai sao?”
Cuộc thi quốc tế, mỗi năm chỉ có một lần.
Nếu cô không thể đại diện cho J&A đi dự thi lần này, thì nhanh nhất cũng chỉ có thể chờ đến sang năm.
Giang Hoài Khiêm: “……”
Anh nghĩ nghĩ, chủ động nói: “Anh giúp em đi cửa sau?”
“Không được.” Nguyễn Khinh Họa nói đùa với anh: “Em có thể lấy được, anh không cần cho em đi cửa sau.”
Cô ngửa đầu, vui vẻ nhìn anh: “Nhưng mà, anh có thể giúp em một việc.”
Giang Hoài Khiêm nhìn dáng vẻ nghịch ngợm của cô, phối hợp hỏi: “Là việc gì?”
Nguyễn Khinh Họa chỉ vào điện thoại di động trên chiếc bàn ở đầu giường, “Anh có thể gọi cho thầy Đỗ Sâm, cho em biết trước kết quả được không?”
Giang Hoài Khiêm: “……”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!